BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 119

Cô không biết Trịnh Ngạn theo đuổi mình có mấy phần thật lòng, mấy
phần thực dụng, nhưng bản thân cô còn chưa biết nhiều về Trịnh Ngạn
mà Trịnh Ngạn đã vội vã muốn xác định quan hệ với cô, việc này sao
được chứ?
Đang miên man suy nghĩ, Trịnh Ngạn gọi ‘này’ vài tiếng, lớn tiếng
nói: “Ngữ Băng, em đâu rồi? Nghe nói em về quê tránh nóng, khi nào
thì về Hàng Châu?"
Cứ bỏ mặc anh ta như vậy thì cũng không lịch sự, Hạ Ngữ Băng trả
lời: "Học trưởng, khai giảng em sẽ về. Tín hiệu trong núi không được
tốt lắm, em tắt máy trước, nói chuyện sau nhé!"
“Từ từ! Ngữ Băng, vừa lúc anh có một dự án phải đi một chuyến tới
thành phố C của em, em đưa địa chỉ ở quê của em cho anh được
không? Anh cũng muốn trải nghiệm cuộc sống ở nông thôn một lần,
thư giãn một chút."
“…” Hạ Ngữ Băng đưa điện thoại ra xa một chút: “Này, này, nghe
thấy không? Ngại quá học trưởng, hình ảnh bị nhiễu rồi, em tắt máy
trước, khi trở lại sẽ mang đặc sản ở quê lên cho mọi người!"
Cô tắt video, ngẩng đầu liền thấy Lâm Kiến Thâm đang nhìn mình
không chớp mắt.
“Em lừa anh ta.” Lâm Kiến Thâm nói.
"Không thể nói thẳng ra được, vẫn còn là bạn."
Hạ Ngữ Băng lấy thịt gà trong giấy bạc đã được bóc ra. Mùi thịt gà tỏa
ra khắp bốn phía, miếng thịt vẫn còn dính nước, cô vừa thổi vừa nói:
"Hơn nữa, không phải anh không thích người ngoài đến thôn chúng ta
sao? Lỡ như anh ta tới thật, trói cô em gái này của anh mang đi thì làm
sao?"
Lâm Kiến Thâm nhíu mày hỏi: "Người xấu à?"
"... Không, cũng không thể nói là người xấu. Nếu mời anh ta tới nhà
làm khách, trai đơn gái chiếc ở núi sâu rừng thẳm, không phải rất mờ
ám sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.