BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 121

một bãi cỏ hẻo lánh, có một cái bóng đen lướt nhanh qua, làm đám lá
cây xào xạc theo gió.
“Gì vậy?” Hạ Ngữ Băng theo tiếng nhìn lại, nhưng ban đêm trời tối
đen, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng những dây leo đong đưa trong
đêm.
Lâm Kiến Thâm nhìn theo hướng cỏ lay động, anh nheo mắt: "Một
con thú tham ăn thôi, không có ý định tấn công, đừng để ý tới nó."
Hạ Ngữ Băng cho rằng anh đang nói mấy con gà, chó linh tinh nên
cũng không nghĩ nhiều.
Nhưng cũng thật kỳ lạ, bọn họ ngồi dưới giàn dây leo nướng thịt, rất
mát mẻ, vậy mà ngay cả một con muỗi cũng không nhìn thấy, chẳng lẽ
có thuốc chống muỗi sao?
Đương nhiên cô sẽ không ngờ tới, 'thuốc chống muỗi' có hiệu quả nhất
đang ngồi đối diện mình im lặng ăn thịt nướng. Nước quá trong ắt
không có cá, mà nơi có quá nhiều linh khí, tất nhiên cũng sẽ không có
muỗi.
Trời hè thay đổi thất thường, vừa nãy bầu trời còn đầy sao, chớp mắt
một cái thì mây đen đã che trăng, gió lớn nổi lên.
"Trời sắp mưa." Lâm Kiến Thâm nói: "Dọn đồ vào thôi."
Trời đêm mịt mù, gió thật sự hơi lớn, hai người bắt đầu luống cuống
tay chân thu dọn đồ đạc, cũng may thịt nướng ăn cũng gần xong, chỉ
còn một ít nước còn sót lại, dọn vào cũng nhanh.
Hạ Ngữ Băng đem chén đĩa vào phòng bếp, khi trở lại sân sau thì mưa
đã nặng hạt. Cô dùng điện thoại phát sáng, tìm được một cây dù hỏng
ở dưới cửa sổ, đành cố gắng che để tiếp tục thu dọn cái bàn bừa bộn.
Nhưng ngay sau đó, cô ‘a’ một tiếng, liên tục phát ra những tiếng thét
ngắn chói tai, như là bị thứ gì đó làm kinh sợ.
Chén đĩa lách cách va vào nhau, ly thủy tinh rơi xuống, chạm mặt đất
vỡ nát.
"Làm sao vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.