BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 139

Bởi vì lo lắng Lâm Kiến Thâm bị 'đùa giỡn' mà tức giận, ngày hôm
sau Hạ Ngữ Băng cố ý dậy sớm, đồng hồ mới 6 giờ đã ôm miệng ngáp
xuống lầu chuẩn bị bữa sáng.
Khi Lâm Kiến Thâm chạy bộ trở về, Hạ Ngữ Băng đang trộn nhân cho
món xíu mại (xíu mại của Trung), nghe tiếng mở cửa, cô thò đầu tóc
xốc xếch ra khỏi bếp, như một bà nội trợ cười tủm tỉm: "Mừng anh đã
về."
Lâm Kiến Thâm không ngờ cô thức dậy sớm như vậy, ngẩn người vén
chiếc áo thun trắng lên lau mồ hôi trên mũi, nói: "Chào."
Chiếc áo được kéo lên, lộ ra vòng eo gầy và mạnh mẽ, mơ hồ có thể
thấy cơ bụng và vòng bụng V-line. Hạ Ngữ Băng đặt nhân đã trộn
xong lên bàn bếp, dựa cửa phòng bếp nở nụ cười thành tiếng: "Dáng
người đẹp nha."
Nghe vậy, Lâm Kiến Thâm chợt buông áo xuống, che vùng eo mê
người đi. Anh nhìn chằm chằm Hạ Ngữ Băng một lát, như là đang
nghiên cứu câu đố thế kỷ, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu mà lại phức tạp.
Hạ Ngữ Băng bị anh nhìn chăm chú thì hơi sợ, dần thu lại nụ cười,
nghi ngờ sờ sờ mặt mình: "Anh nhìn em làm gì? Trên mặt em dính gì
hả?"
"Hôm qua em..." Lâm Kiến Thâm nói ba chữ, chợt ngừng lại, chuyển
tầm mắt: "Quên đi, không có gì."
Giọng điệu này của anh là sao? Cầm nhầm kịch bản 'Vợ nhỏ uất ức
muốn nói lại thôi' của nhà kế bên sao?
Hạ Ngữ Băng trong lòng oán thầm, nón với bóng lưng Lâm Kiến
Thâm: "Anh, có phải vì chuyện tối hôm qua mà tức giận phải không?
Thật ra là anh hiểu làm rồi, câu 'chồng ơi' là em đang giỡn, nhưng
không phải gọi anh, cho nên anh đừng cho là em đùa giỡn với anh, anh
là anh của em thôi!"
Nghe giải thích chân Lâm Kiến Thâm ngừng một lát, sắc mặt cũng
không bởi vì lời này mà dịu đi, trái lại càng thêm cứng nhắc. Nhưng
anh đưa lưng về phía Hạ Ngữ Băng, cho nên Hạ Ngữ Băng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.