BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 164

mồ hôi trên mũi nói: "Nhưng mà, cần con gật đầu đồng ý, trưng dụng
nhà và vườn của con, làm một cái nhà nông vui vẻ."
Hạ Ngữ Băng bật cười: "Cậu cũng biết, con không thiếu tiền, tại sao
phải phí sức làm cái gì mà nhà nông vui vẻ?"
Ngô Bằng Phi bị giọng điệu khoe khoang của cô làm cho sửng sốt:
"Việc này..."
Bộp, bộp, bộp ——
Tiếng vỗ tay đột ngột vang lên, Vương Uy đứng dậy, vừa vỗ tay vừa
cười tới gần Hạ Ngữ Băng: "Hạ tiểu thư chí khí rất lớn, tôi thích."
Anh ta chậc một tiếng, ra vẻ như là đang nghĩ cho cô: "Em không
thiếu tiền, nhưng ai ngại có nhiều tiền hơn đâu? Em xem cái nhà này
của bà ngoại em, đất này, phía trước là vườn hoa, phía sau trồng rau,
còn có cả một mảnh rừng trúc, lại xen quang cảnh thôn Linh Khê của
các em, không cần quảng cáo cũng có thể hấp dẫn hết tốp khách du
lịch này đến tốp khách du lịch khác. Đến lúc em trở về Hàng Châu,
chỗ tốt như thế lại bỏ không, để tên con hoang Lâm Kiến Thâm kia
được lợi sao? Em bỏ được không?"
Hạ Ngữ Băng nhíu mày, nghĩ thầm: Anh mới là con hoang! Cả nhà
anh đều là con hoang!
Vương Uy cho là cô còn đang do dự, vội vàng rèn sắt khi còn nóng:
"Con chỉ là một cô gái, đấu không lại Lâm Kiến Thâm, lo bị nó lừa hết
di sản, không bằng giao cho cậu con xử lý, tốt xấu gì cậu cũng là
người thân của con, không phải sao? Con sẽ không thà tin một người
ngoài không biết từ đâu nhô ra, cũng không chịu tin cậu của mình đấy
chứ? Hơn nữa, cậu đảm bảo trong vòng hai năm có thể kiếm được con
số này..."
Ông dùng tay đưa ra con số, Hạ Ngữ Băng khoa trương phối hợp 'Oa'
một tiếng.
Vương Uy càng vênh vang đắc ý, cho rằng Hạ Ngữ Băng nhất định sẽ
đồng ý hợp tác, ai ngờ Hạ Ngữ Băng vẫn chưa bị lừa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.