BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 172

vậy, không khỏi nghĩ thấy vô cùng lạ lùng, trả lời:

【Anh đang cầu xin

tôi sao? [ cười xấu xa ]

Trong giọng nói tựa hồ có cái lẫn tiếng bật lửa, Phí Lãng thở ra một
hơi, một lát sau mới không được tự nhiên địa nói: "Tôi có thể trả thù
lao, cô ra giá đi."
Nói xong, anh ta gửi liên tiếp hơn mười hình ảnh qua, đều là do em
trai anh ta vẽ, có phác hoạ, có màu nước.
Ảnh chụp dưới ánh đèn không được rõ lắm, loáng thoáng có thể nhìn
tra giấy vẽ không được tốt lắm, thuốc màu không nguyên chất, tỉ lệ
cấu trúc chưa đúng chuẩn, nhưng ngòi bút chăm chú tỉ mỉ, nhìn ra
được người vẽ ra những thứ này thật sự rất yêu thích hội họa.
【 Xử lý độ sáng không tệ, cảm nhận màu sắc rất tốt, nhưng có một số
chi tiết thiếu chuyên nghiệp... Là tự học sao? Bao lớn? )
"Năm nay nó 17 tuổi, tự học 3, 4 năm."
【Vậy cậu ấy rất có thiên phú, tôi khuyên anh vẫn nên tìm cho cậu ấy
một giáo viên chuyên nghiệp, tôi còn chưa tốt nghiệp, bình thường hay
vẽ tranh châm biếm, thằng bé có thể phát triển theo hướng chuyên
ngành mỹ thuật.

Bên kia im lặng một hồi, Phí Lãng mới gửi đoạn thoại đến: "Trên thị
trấn không có giáo viên chuyên nghiệp, không ai có thể dạy nó. Hơn
nữa nó nhìn tranh vẽ của cô thì rất thích, rất là thích, cô... Cô cứ nói
thẳng đi, bao nhiêu tiền mới dạy nó?"
【Toàn là tiền với tiền, tôi không thiếu tiền, chỉ cần anh không sợ tôi
dạy sai cho học trò, chiều thứ tư, thứ sáu mỗi tuần để cậu ấy tới thôn
Linh Khê tìm tôi, miễn phí.

】Dừng một chút, cô lại bổ sung: 【Được

rồi, anh mở trò chuyện bằng giọng nói, để cậu ấy nói chuyện với tôi
trước.

"Nó không tiện nói chuyện."
【Tại sao?】
Tin nhắn gửi đi, bên kia im lặng rất lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.