BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 171

Kết quả thu được là ánh mắt giận dữ như dao của Hạ Ngữ Băng: "Anh
nói là tổ tôn ba đời! Anh, anh xem anh có thể có một chút tế bào lãng
mạn được hay không hả?"
Hai con yêu quái và một người ở chung một nhà, vẫn duy trì sự cân
bằng vi diệu Chính vào lúc này, điện thoại vang lên tiếng thông báo
của WeChat, Hạ Ngữ Băng cầm lên nhìn, lại là Phí Lãng.
Phí Lãng không thích đánh chữ, cho nên thường là trực tiếp gửi đoạn
thoại. Tốc độ gõ chữ của anh ta rất chậm, thỉnh thoảng gõ cũng sai
chính tả rất nhiều, Hạ Ngữ Băng đoán anh ta không đi học được mấy
năm.
Mở đoạn thoại ra nghe, giọng nói khàn khàn của Phí Lãng trong điện
thoại có vẻ đặc biệt trầm thấp: "Này, cô có học vẽ không?" Tiếp theo,
lại gửi tới một cái khác: "Tôi mới vừa nhìn trên trang của cô, vẽ rất
khá."
Hạ Ngữ Băng còn chưa trả lời, ánh mắt của Lâm Kiến Thâm đã trầm
xuống, cũng không xem tin tức nữa, quay đầu hỏi: "Em vẫn luôn liên
hệ với tên kia sao?"
'Tên kia' chính là cách Lâm Kiến Thâm gọi Phí Lãng. Hạ Ngữ Băng
biết quan hệ giữa anh và Phí Lãng không tốt lắm, liền cười nói: "Anh
đừng lo lắng mà, em thường nhờ anh ta xem xét tình trạng vết thương
của Sơ Hạ."
Trong khi nói chuyện cô gõ nhanh câu trả lời gửi qua:

【Từ nhỏ tôi đã

học mỹ thuật, hiện tại chuyên về mảng thiết kế. Ngoài ra, tô có tên,
không phải là 'Này'.

Phí Lãng trả lời rất nhanh, giọng nói nhu hòa không ít: "Vậy thì thật là
tốt, nếu cô có thời gian, mỗi tuần có thể dành ra hai ngày dạy em trai
của tôi không? Nó rất thích vẽ, nhưng vẫn luôn không có cơ hội tìm
thầy học."
Phí Lãng kiêu ngạo lại ương ngạnh, thô tục không rời miệng, đây là
lần đầu tiên Hạ Ngữ Băng thấy anh ta nói năng nhỏ nhẹ dịu dàng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.