BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 203

Nhưng mà rõ ràng lúc xảy ra tai nạn Lâm Kiến Thâm đã bị thương,
trên cánh tay có một vết máu thật sâu, da thịt bị lật lên, máu sềnh sệch
theo cánh tay chảy xuống, làm lòng bàn tay của anh càng lúc càng
nhớp nháp, cổ tay Hạ Ngữ Băng suýt nữa trượt khỏi tay anh.
"Đã chết rồi sao?" Chỗ con lươn bị đâm vào, chùm sáng đèn pin lóe
lên, hung thủ có ý đồ giết người đứng ở lan can nhìn xuống dưới, lộ ra
khuôn mặt dữ tợn đáng sợ.
"Mẹ nó! Lại còn sống!" Ánh sáng chói mắt chiếu vào mặt Lâm Kiến
Thâm, một người tóc vàng trong đó dùng tiếng địa phương ra lệnh cho
đồng bạn bên cạnh: "Nhị Mao, lên xe cầm rìu tới! Tao muốn coi thằng
này có thể treo trên vách đá được bao lâu!"
"Cường Tử, thôi đi... Vậy được rồi." Người tên 'Nhị Mao' khiếp đảm,
lắc lắc vai tóc vàng: "Tay nó còn nắm tay em gái đó, nếu như cho nó
rơi xuống vách đá, em gái kia cũng sẽ chết theo."
"Quản nhiều như vậy làm cái gì, ai kêu cô ta đi tìm cái chết, muốn
trách thì trách tên họ Lâm đắc tội người ta! Cầm rìu tới!"
"Tao... Tao không đi!"
"Đm mày Nhị Mao, mày có nghĩ tới món nợ cờ bạc của mày không?
Hơn nữa, thằng em trai trộm cây của mày đang ngồi tù, không phải do
thằng họ Lâm này hại sao? Không phải mày la hét muốn báo thù sao?
Ở đây trước sau không có cửa hàng nào, lại không có giám sát, mày sợ
cái gì!"
Thấy Nhị Mao không muốn động, thanh niên tóc vàng hung hăng
mắng một hồi, cầm đèn pin đi lên xe: "Mẹ nó, ông đây tự mình ra
tay!"
Bọn họ âm thầm nói chuyện, Hạ Ngữ Băng đều nghe hết.
Lòng bàn tay đầy máu của Lâm Kiến Thâm bị trơn, cổ tay Hạ Ngữ
Băng bị trượt, cô hét lên một tiếng, tóc gáy cô đều dựng hết cả lên!
May mà Lâm Kiến Thâm phản ứng nhanh, dùng thêm sức bắt lấy tay
cô. Nhưng mà từ đó, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, máu chảy càng
nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.