BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 205

Cuối cùng tóc vàng cũng cử động. Anh ta cứng đờ, cực kỳ chậm rãi
xoay người lại, giương miệng, đôi mắt đầy tơ máu, gần như muốn tràn
ra viền mắt, giống như ma quỷ treo cổ ở đồng hoang, hiện ra một loại
kinh hoảng cực độ trước khi sắp chết, hoàn toàn đối lập với vẻ kiêu
ngạo dứt khoát vừa rồi.
Tóc vàng chưa tốt nghiệp cấp hai đã lên trấn làm côn đồ, qua nhiều
năm đã hại người, vào cục cảnh sát, đã nhiều lần thông đồng với
Vương Uy làm biết bao chuyện hèn hạ, là một con chó dữ người nghe
tin đã sợ mất mật ... Đây là lần đầu tiên Nhị Mao thấy anh ta lộ ra kinh
sợ như vậy.
"Này, Cường Tử! Mày nói chuyện đi!" Nhị Mao luống cuống, vội
vàng lên trước kiểm tra.
Đến cùng là vật gì dọa anh ta thành như vậy?
"Yêu... Yêu..." Trong cổ họng phát ra tiếng ơ ơ đứt quãng, mở miệng:
"Mau... Chạy..."
Chờ Nhị Mao ý thức được tóc vàng nói tới cái gì trong miệng thì đã
chậm.
Gió mạnh chợt nổi lên, lá cây khắp núi bị thổi ào ào. Ngọn núi chưa
từng có gió lớn như vậy, Nhị Mao gần như không đứng vững được,
liều mạng giơ tay lên che mắt, cố gắng ngăn lá cây bị gió thổi đổ tới,
chỉ chốc lát, gió ngừng, một bóng mờ màu đen quỷ dị gặm nhấm mặt
đất.
Trong chớp mắt, Nhị Mao kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, lộ ra vẻ mặt
kinh sợ giống thanh niên tóc vàng như đúc!
Bởi vì anh ta thấy, phía sau thanh niên tóc vàng xuất hiện một hình
người to lớn... Không, chính xác mà nói đó không phải là người, sau
lưng người bình thường sẽ không mọc ra một đôi cánh chim màu đen
to lớn!
Dưới ánh trăng, ánh mắt Lâm Kiến Thâm hiện ra màu ánh kim rực rỡ,
trên thái dương có một cặp sừng rồng màu bạc sừng sững, nếu như
nhìn kĩ, trên cổ và cánh tay của anh đều có lớp vảy màu đen, như ngọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.