BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 206

đen khảm tơ vàng. Trong ngực anh ôm Hạ Ngữ Băng đã bất tỉnh, cánh
chim phía sau đang vỗ, mí mắt rũ xuống, bễ nghễ chúng sinh, chăm
chú nhìn hai tên hung thủ đang vô cùng hoảng sợ giống như nhìn hai
con kiến hôi.
Tóc vàng đứng ở ngoài con lươn, thấy thân thể của mình bị bao phủ
trong cái bóng của một đôi cánh to lớn, anh ta giật giật cái cổ, hình
như muốn quay đầu lại nhìn xem đến tột cùng là quái vật gì...
Cánh chim màu đen hung hăng xẹt qua, tóc vàng đứng ở vách núi vì
kinh sợ mà trượt chân, ngửa mặt té xuống vách núi, rơi thẳng xuống
địa ngục sâu thẳm!
Tiếng thét chói tai cực kỳ bi thảm vang lên, sau khi đụng cái gì đó thì
im bặt ... Dưới ánh trăng, thần linh có cánh chim và sừng rồng -- đó là
hình ảnh cuối cùng tóc vàng nhìn thấy trước khi chết.
"Có yêu quái! Yêu quái!" Nhị Mao run rẩy nhũn cả hai chân, run rẩy
bò lên xe, tinh thần không được tỉnh táo, vừa khởi động xe vừa phát ra
tiếng thét chói tai, "Cứu mạng! Cứu mạng!"
Lâm Kiến Thâm nhẹ nhàng đặt Hạ Ngữ Băng đang bất tỉnh dưới đất,
ánh mắt vàng nhạt vắng lặng lưu luyến nhìn cổ tay bị thương của cô,
chỉ chốc lát sau, anh đứng lên, cánh chim sau lưng như bông hoa màu
đen yêu dã nở ra, sau đó đánh tới chiếc xe tải đang nỗ lực trốn chạy
kia!
Rầm --
Một tiếng vang thật lớn, quái vật nửa chim nửa rồng từ trên trời giáng
xuống, mạnh mẽ đáp xuống trước kính kính chắn gió của xe tải, cánh
lớn màu đen che cản tầm mắt, Nhị Mao kêu thảm, liều mạng chuyển
động tay lái, xe tải xiêu xiêu vẹo vẹo như rắn giãy dụa trên đường cái,
phát ra tiếng va chạm chói tai, sau đó va sầm vào con lươn, nửa đầu xe
nằm bên ngoài con lươn, tắt máy.
Đầu Nhị Mao có một lỗ thủng, máu chảy ào ào ra, túi khí an toàn bung
ra trước ngực, mềm nhũn gục trên tay lái, không phát ra một tiếng
động nào nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.