BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 290

hồn trở lại, rồi lại mong chờ chùm sáng này sẽ sáng lên trong một gia
đình xa lại khác.
Cô chứng kiến sự kết thúc của một câu chuyện, cũng chứng kiến sự
bắt đầu của một câu chuyện khác.
Lâm Kiến Thâm bình tĩnh nhìn Hạ Ngữ Băng lặng lẽ lau nước mắt,
hàng lông mi dài nhíu lại rồi lại thả lỏng ngay sau đó, anh nói với Lâm
Tây: "Với trạng thái thân thể hiện giờ của ông, sợ chưa kịp chờ bà
chuyển thế lớn lên thì ông đã hồn phi phách tán rồi."
Hạ Ngữ Băng đang đau khổ vừa nghe lời này cô còn đau hơn, khóc
thút thít lườm anh: "Anh không được nói xui xẻo!"
Lâm Kiến Thâm hoàn toàn không biết gì về kiêng kỵ và mê tín của
con người, bình tĩnh quét mắt trừng cô, nói tiếp: "Bức tranh trong
nước là ảo cảnh do tôi dùng linh lực để thêu thành, cũng thuộc tính
thủy giống ông, có thể giữ linh lực không tiêu tan. Nếu như ông bằng
lòng, có thể vào trong tranh tu luyện, sau vài chục năm cố gắng sẽ có
thể tu thành hình người lần nữa."
Rồng là thần của một phương, linh lực vô cùng mạnh mẽ, có được sự
giúp đỡ của anh tất nhiên là như hổ thêm cánh.
Trong mắt Lâm Tây cuối cùng cũng có một tia hy vọng, thấp giọng
hỏi: "Có thể chứ?"
Lâm Kiến Thâm không đưa ra biểu hiện rõ rành, anh chỉ nghiêng đầu
mất tự nhiên nói: "Nhưng mà, cũng cần phải xem tư chất, tư chất tốt
có thể chỉ cần chừng 20 năm."
Hạ Ngữ Băng cảm kích nhìn anh, trái tim như ngồi tàu lượn siêu tốc,
từ đầm lầy bay thẳng lên chân trời.
Lâm Kiến Thâm hừ một tiếng, giấu đầu hở đuôi nói với Hạ Ngữ Băng:
"Nói trước, tôi là vì bà, không phải vì em."
Sau đó, giữa trưa ngày hôm sau tỉnh lại, Hạ Ngữ Băng kinh ngạc phát
hiện trong phòng bà ngoại đã không còn tro cốt, thay vào đó là một
bức thêu hoa sen tinh xảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.