BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 303

Con trâu già tham ăn, thường xuyên rướn cổ lên lén ăn rau cải, ông Ba
lớn tuổi kéo không nhúc nhích kia, Lâm Kiến Thâm bèn chủ động tiến
lên cầm dây thừng buộc trâu, nói: "Ông Ba để cháu làm cho."
"A yêu, cám ơn cháu." Ông Ba cười toe toét, có chút tán thưởng nhìn
người trẻ tuổi chịu khó hiếu thuận trước mặt, bỗng nhiên than thở:
"Tiểu Hạ khéo tay, cháu cũng chịu khó hiểu chuyện, ông thấy hai
người các cháu là trai tài gái sắc, rất xứng đôi nha!"
"Ông lại nữa rồi." Lâm Kiến Thâm sợ run, nghiêng đầu qua chỗ khác
thấp giọng nói: "Em ấy là em gái của cháu, sau này... sau này sẽ về
thành phố."
"Cháu đừng xấu hổ, tuy nói Tú Anh nhận cháu làm cháu trai, nhưng
cháu và tiểu Hạ không có liên hệ máu mủ nha! Không cản trở các cháu
kết hôn."
Ông Ba vui vẻ hớn hở khuyên anh: "Tiểu Hạ là người thành phố, cháu
cũng có thể đi theo vào thành phố, cứ ở mãi trong thôn trông chừng
đám già này làm gì? Đàn ông mà, đi ra ngoài xông xáo một lần chung
quy cũng là một ý tưởng hay."
Trâu gìa lại muốn ăn vụng lúa muộn trên ruộng, bị Lâm Kiến Thâm
vứt một ánh mắt, lưỡi của nó cứng đờ giữa không trung, mắt trâu trợn
lên thật lớn, cuối cùng nó chỉ cố liếm giọt nước đọng trên lá, ngoan
ngoãn rụt đầu lưỡi lại.
Ông Ba thấy Lâm Kiến Thâm buồn bực không nói lời nào, cũng sốt
ruột vì chuyện chung thân của anh: "Nhóc Thâm, một cô gái xinh đẹp
như vậy suốt ngày đi lại trước mặt cháu, cháu không có chút động
lòng nào sao?"
Lâm Kiến Thâm không biết 'động lòng' là có ý gì. Đối với anh mà nói,
Hạ Ngữ Băng hình như có chút đặc biệt, lại hình như không phải vậy.
"Cháu còn trẻ, mới 21 tuổi." Con yêu quái già 1000 năm vì trốn tránh
vấn đề chưa giải thích được, dĩ nhiên mặt dày nói mình còn trẻ...
Lâm Kiến Thâm hung hăng khinh bỉ chính mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.