BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 322

"Meo meo ~" Mèo già nghiêng đầu, nâng hai chân trước lên xuống, cố
gắng lăn lộn ra cửa.
Hạ Ngữ Băng trở về Hàng Châu, cuộc sống năm tư căng thẳng tới
đúng hạn, mặc dù ngay cả vào ngày chủ nhật cô vẫn tràn ngập các bữa
tiệc và hoạt động khác nhau. Cô từng tận hưởng cuộc sống xa hoa này,
nhưng giờ cô cảm thấy trống rỗng và buồn tẻ.
Ở đây không có ngân hà khắp bầu trời, không có màu xanh biếc nhấp
nhô, không có tiếng côn trùng kêu, tiếng chim hót, liễu xanh hoa thắm,
cũng không có Lâm Kiến Thâm.
Mỗi tuần cô sẽ trò chuyện cố định với Lâm Kiến Thâm vài lần, bởi vì
Lâm Kiến Thâm không có điện thoại di động, chỉ có thể liên lạc bằng
chiếc điện thoại bàn cũ trong nhà, Hạ Ngữ Băng chỉ biết chọn buổi tối
gọi cho anh, mỗi lần gọi, điện thoại reo trong vòng ba lần đã được bắt
máy.
"Này." Chữ lạnh lùng này thường được Lâm Kiến Thâm dùng để hỏi
thăm, nhưng khi nghe lại làm cho người ta cảm xúc dâng trào.
Cuối tháng chín là sinh nhật Hạ Tông Trạch, được đặt trong nhà hàng
phong cách phương Tây, Từ Miêu chắc chắn sẽ tới.
Ngoài ý liệu là, Hạ Ngữ Băng không hề đối xử lạnh lùng với cô, tuy
rằng chưa phải quá nguyện ý chủ động nói chuyện, nhưng ít ra cũng
không có địch ý gì. Về quê hai tháng khiến cô chứng kiến nhiều điều,
nhất là bà ngoại chờ ông ngoại 40 năm, trong đó có vô số khổ cực và
uất ức, cô không muốn ba mình chịu khổ như thế.
Cho nên, chỉ cần ông thích Từ Miêu, chỉ cần Từ Miêu là một người
phụ nữ tốt, có thể chăm sóc nửa đời còn lại của ông, cô sẵn lòng tiếp
nhận.
Ánh nến, rượu vang đỏ, bò bít tết, đàn vi-ô-lông du dương, bầu không
khí trên bàn cơm vừa phải, Hạ Tông Trạch cắt xong bò bít tết đưa cho
Từ Miêu, giống như vô ý hỏi Hạ Ngữ Băng: "Nghe nói, thằng nhóc họ
Trịnh kia theo đuổi con?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.