BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 324

Hạ Ngữ Băng chỉ do dự một chút, rồi cắt lời ông: "Được."
"Tiểu Ngữ," Hạ Tông Trạch mỉm cười, khuôn mặt anh tuấn rạng rỡ
dưới ánh đèn: "Ý ba là, nếu con không muốn gặp Trịnh Ngạn, có thể
không đi."
"Ăn một bữa cơm mà thôi, con không sao đâu." Hạ Ngữ Băng lạnh
nhạt nói: "Đã có hợp tác làm ăn với nhau, con muốn đi để giữ thể diện
cho ba."
Động tác cắt bít tết của Hạ Tông Trạch ngừng một lát, hơi kinh ngạc
nói: "Việc này không giống con chút nào, nếu như là con trước kia, sợ
là đã sớm vứt đĩa bỏ đi rồi."
Hạ Ngữ Băng cười hì hì, nhìn màn hình điện thoại đen kịt một lát.
Đến ngày dự tiệc, Trịnh Ngạn quả nhiên ở đó, anh ta mặc Tây trang,
mang giày da, tóc cũng xử lý cẩn thận, nhìn phong cách nhẹ nhàng và
rất có phong độ, đôi mắt nhìn Hạ Ngữ Băng vẫn chứa ý cười như
trước.
Trên bàn cơm, người lớn hai nhà đang bàn chuyện kinh doanh, đột
nhiên chuyển một cái, lập tức rơi trên hai người trẻ tuổi.
Ba Trịnh nói: "... Ôi, A Ngạn cũng không còn nhỏ nữa, cũng 24, 25
tuổi, có đối tượng phù hợp thì cũng nên nói chuyện rồi."
Đôi mắt của mẹ Trịnh không rời Hạ Ngữ Băng, cười tủm tỉm nói:
"Nếu như Băng Băng là con dâu của bác thì tốt rồi, đáng tiếc thằng
nhóc không chịu cố gắng, thầm mến lâu như vậy mà cũng chưa theo
đuổi được."
"Mẹ!" Trịnh Ngạn thấp giọng cắt ngang lời nói vô cùng nhiệt tình của
mẹ Trịnh, lại quay đầu nhìn về phía Hạ Ngữ Băng, dịu dàng nói: "Mẹ
anh nói bừa thôi, em đừng để ý."
"Chuyện này có gì mà ngượng ngùng chứ! Hai đứa là bạn học cùng
trường, lại là bạn bè, hai nhà cũng có qua lại làm ăn, là duyên phận
trời ban đó, chỉ sợ Băng Băng không coi trọng A Ngạn nhà bác thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.