BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 368

"Xin lỗi nha anh, di động để ở trong túi xách, hơn nữa trong phòng
thật ồn, em không nghe thấy." Hạ Ngữ Băng có thể tưởng tượng ra
dáng vẻ lúc Lâm Kiến Thâm canh giữ trước bộ điện thoại đã cũ kia, và
biểu tình mỗi lần anh ấn số điện thoại của cô, trong lòng lại không
ngừng khó chịu, vội vàng giải thích: "Em thật sự không nghe được."
"Tôi biết rồi." Dừng một chút, Lâm Kiến Thâm hít một hơi thật sâu,
hỏi: "Em nói địa chỉ nhà em cho tôi được không? Tôi đã làm cho em
một bộ....."
"Hạ Ngữ Băng, mau ra hát đi!" Vương Toa Toa và mấy nữ sinh cãi cọ
ầm ĩ mà đi vào WC, lôi kéo tay Hạ Ngữ Băng, náo loạn: "Sinh nhật lại
trốn trong nhà vệ sinh làm gì hả?Tiếp khách đi chứ! Đi đi đi!"
Hạ Ngữ Băng bị cô ấy náo loạn đến hết cách, cũng không nghe rõ vừa
rồi Lâm Kiến Thâm nói gì, vội vàng ngắt lời anh: "Anh, đợi lát nữa
em gọi lại cho anh nha."
Tút tút -----
Trong điện thoại truyền đến từng tiếng tút, Lâm Kiến Thâm rũ mi mắt
xuống che lại cô đơn trong đáy mắt, nhẹ nhàng gác điện thoại.
Ở trên bàn trà ngoài phòng khách có một cái hộp gỗ tinh xảo sơn màu
đỏ, trong hộp đặt một bộ dụng cụ ăn được làm thủ công. Mâm gỗ có
tai mèo, chén gỗ, dĩa, đũa, tổng cộng mười hai món, tất cả đều lấy cổ
mộc trong núi làm nguyên liệu, lấy linh lực làm đao, từng nhát từng
nhát mà mài, mỗi một món đều được Lâm Kiến Thâm tỉ mỉ làm ra,
trong lúc phơi nắng trên thượng du bởi vì không cẩn thận mà làm hỏng
một cái mâm, anh phải làm lại lần nữa.
Bên cạnh hộp gỗ còn đặt một tờ đơn hàng chuyển phát nhanh, đáng
tiếc lại không lấy được thông tin người nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.