BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 378

"Đinh" một tiếng, thang máy đã lên đến tầng lầu được chỉ định, ngoài
cửa còn có một đôi vợ chồng trẻ tuổi đang chuẩn bị ra ngoài, Hạ Ngữ
Băng đành phải tạm dừng câu chuyện, kéo tay Lâm Kiến Thâm đi ra
khỏi thang máy: "Bên này."
Cô móc chìa khóa ra mở cửa, Lâm Kiến Thâm vẫn luôn im lặng mà đi
theo phía sau cô, trong nháy mắt khi vừa vào cửa rồi bật đèn, anh nhẹ
giọng nói: "Là bởi vì em không muốn về quê nên hối hận ư? Nếu là
như vậy thì tôi có thể ở lại đây để bên em."
Trong tay Hạ Ngữ Băng cầm một đôi dép lê của nam chưa bóc giấy
gói, khiếp sợ mà nhìn anh.
Sợ cô không tin anh, Lâm Kiến Thâm lặp lại lần nữa: "Tôi có thể ở lại
Hàng Châu."
"Anh, anh biết bản thân đang nói gì không?" Hạ Ngữ Băng đứng ở
cửa, trong mắt đều là vẻ khó tin: "Anh là một yêu quái, anh không thể
rời khỏi nơi anh có thể sinh tồn được."
"Tôi có thể." Lâm Kiến Thâm nói chắc nịch: "Linh mạch của thôn
Linh khê đích thực có lợi cho tu luyện, nhưng tôi đã sống lâu như vậy
rồi, hóa cánh rồi hóa thành người, không cần phải sống lâu thêm nữa,
có thể ở bên cạnh em so với tất cả thì quan trọng hơn nhiều."
Trong giây phút đèn cảm ứng tại cửa vụt tắt, nửa khuôn mặt của Lâm
Kiến Thâm giấu trong bóng tối, lông mi rũ xuống, nói: "Lúc em không
có ở bên cạnh, tôi thường xuyên nhớ đến em, từ trong điện thoại nghe
được em và người đàn ông khác nói chuyện, trong lòng tôi đều không
thoải mái. Thời khắc vui mừng nhất trong hai tháng qua, chính là vào
buổi tối hôm đó, em gọi điện thoại cho tôi, em nói em nhớ tôi....."
Lâm Kiến Thâm rất hiếm khi biểu lộ tình cảm của bản thân ra ngoài,
có lẽ nguyên nhân là vì anh là một yêu quái, đối với khái niệm tình
cảm của con người vô cùng mơ hồ, loại lời nói như thế này, nếu không
phải đã được cân nhắc suy nghĩ rất cặn kẽ, anh tuyệt đối sẽ không nói
ra miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.