BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 43

Hạ Ngữ Băng do dự một lát rồi click mở đoạn thoại.

Đầu tiên bên kia vang lên tiếng bật lửa, rồi tiếng nói khàn khàn của Hạ
Tông Trạch nặng nề truyền đến: “Tiểu Ngữ, ba nhớ con.”

Hạ Ngữ Băng nghe đi nghe lại vài lần mới cong môi cười nhạo: "Một
đống tuổi rồi còn làm ra vẻ." Cô cười cười, mũi lại hơi xót.

“Con cũng có chút nhớ ba, ba à.” Cô nói xong, lại chần chờ thật lâu,
cuối cùng kéo ngón tay lên trên, hủy bỏ việc gửi đoạn thoại.

Dưới lầu truyền đến tiếng mở cửa cực kỳ nhẹ, Hạ Ngữ Băng đi đến
cửa phòng ngủ, mở cửa ra nghe ngóng, nói với xuống lầu: “Lâm Kiến
Thâm?”

Dưới lầu không ai đáp lại, xem ra là Lâm Kiến Thâm ra ngoài.

Cô bấm sáng màn hình điện thoại, đã là 10 giờ tối, thôn Linh Khê làm
việc khi mặt trời mọc, nghỉ lúc mặt trời lặn, người dân ở đây giờ đã
chìm vào giấc ngủ. Muộn như vậy, Lâm Kiến Thâm ra ngoài làm gì?

Còn đang nghi ngờ, ánh trăng bên cửa sổ đột nhiên tối sầm lại, như là
bị một áng mây đen che khuất. Hạ Ngữ Băng xoay người nhìn lên phía
trên cửa sổ, vừa lúc thấy một cái bóng xẹt qua, gió mạnh từ bên ngoài
thổi vào cửa sổ, cùng với tiếng vỗ cánh, có cái gì đó bay qua rồi.

Chim ưng núi hay là kền kền?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.