BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 463

Không dám tưởng tượng.
Trong phòng tắm, hơi nước bốc lên bốn phía, nước ấm ào ào đổ xuống
từ trên đỉnh đầu, tách ra tâm sự đầy bụng của cô. Mãi cho đến khi cửa
phòng tắm bị gõ vang, ẩn hiện một bóng dáng cao lớn, khó nén lo lắng
hỏi: 'Tiểu Ngữ em không sao chứ? Tắm lâu như vậy, coi chừng cảm
lạnh."
"Không có việc gì." Hạ Ngữ Băng hoàn hồn, cầm khăn tắm lau khô
thân thể, thay quần áo sạch sẽ, sau đó kéo cửa ra, nhào vào trong lòng
Lâm Kiến Thâm, giọng rầu rĩ: "Lâm Kiến Thâm, anh ôm em một cái
đi."
Mang theo giọng mũi dày đặc, rõ ràng là muốn khóc.
Lâm Kiến Thâm không nói gì, chỉ là yên lặng cho cô một cái ôm thật
an lòng.
"Tết nhất, em cũng không muốn ủ rũ như vậy." Làn da Hạ Ngữ Băng
hơi ấm, như là đóa hoa ngậm sương, hương thơm sữa tắm mơ hồ nhàn
nhạt. Cô nói: "Nhưng em thật sự là quá đau lòng, mẹ tốt như vậy, bà
không nên có kết cục này..."
"Đêm nay thử lại, nếu như thật sự không được, tôi lại về thôn Linh
Khê nghĩ cách khác." Lâm Kiến Thâm khẽ vuốt vòng eo cô, thấp
giọng: "Tôi quen biết rất nhiều yêu quái, kiến thức bọn họ rộng lớn,
cũng có thể giúp đỡ."
Trong lòng hạ Ngữ băng dễ chịu hơn không ít, gật gật đầu, cọ cọ lên
ngực anh một lát, thì ngẩng khuôn mặt trắng nõn lên hỏi: "Mắt em có
đỏ không?"
Lâm Kiến Thâm nâng khuôn mặt cô lên, nghiêm túc quan sát trong
chốc lát: "Vẫn ổn."
Lúc này Hạ Ngữ băng mới yên tâm, điều chỉnh tâm tình, nói: "Đi thôi,
đi xuống lầu, đợi lát nữa còn đi ra ngoài ăn cơm đấy."
Tết âm lịch, các khách sạn lớn chật ních người, Hạ Tông Trạch nhờ trợ
lý tìm chút quan hệ mới tìm được một nhà hàng gia đình trang hoàng
nhã nhặn lịch sự. Một nhà ba người sau khi cơm nước xong thì tiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.