BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 341

có khí thế thay trời hành đạo gì cả, ngược lại còn có cảm giác phạm tội bất
an…

Tâm sự nặng nề, Liễu Kim Đính bỗng ồ lên một tiếng: “Thẩm tiểu thư

đâu? Ban đầu cô ta luôn đi cuối hàng, mới đây đâu mất rồi?”

Có thể đi đâu chứ. Cô ta là người ở bản Miêu, còn có thể đi lạc đâu

được. Lần này đến gặp Tư Đằng không có kết quả, quan chủ Thương Hồng
trong lòng rất phiền muộn: “Mặc kệ cô ta, chúng ta về trước…”

Lời nói còn chưa dứt thì trong tầm mắt xuất hiện một người. Ông ta

bỗng kinh hãi, giật mình ngừng lại. Ở phía trước cách đó không xa, đang đi
xuống thềm đá chính là… tiểu thư Tư Đằng.

Cô mặc bộ trang phục dân tộc, áo ngắn vải bố màu lam và chiếc quần

váy màu đen, viền hoa văn dân tộc Miêu vô cùng xinh đẹp. Mái tóc buông
xõa hơi ẩm ướt. Chiếc quần váy chỉ đến bắp chân. Đôi chân trần giẫm lên
phiến đá màu xanh đen, ngược lại có một sự tương phản rất lớn.

Có ý gì đây? Chậm chạp không chịu xuất hiện đúng hẹn, để Tần Phóng

lừa bọn họ nói gì là “không liên lạc được”, sau đó lại chặn đầu bọn họ trên
đường về…

Quan chủ Thương Hồng thầm nảy sinh cảnh giác. Tư Đằng cũng hơi

hoảng hốt trong lòng. Quả thật cô không ngờ lại đột nhiên gặp phải bọn
người quan chủ Thương Hồng ở đây. Nhưng nếu không phải cô lén lút trở
về thì cũng không thể xảy ra trường hợp này.

Cô chào hỏi với quan chủ Thương Hồng: “Trùng hợp quá vậy?”
Có quỷ mới tin cuộc gặp gỡ này là “trùng hợp”. Trong đầu quan chủ

Thương Hồng xoay chuyển liên tục, cân nhắc từng câu từng chữ: “Mới vừa
rồi vừa đến thăm tiểu thư Tư Đằng, đáng tiếc là không gặp được.”

“Đáng tiếc gì chứ? Không phải đã gặp ở đây rồi sao? Nói ra cũng nhiều

ngày thế này rồi, lão quan chủ đi tìm tôi không phải là muốn tôi cho thời
gian thư thả chứ hả?”

Quan chủ Thương Hồng nhẹ nhõm: “Nhờ phúc tiểu thư Tư Đằng,

chuyện Xích Tán cuối cùng đã có tin tức.”

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.