BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 410

BÁN YÊU TƯ ĐẰNG

BÁN YÊU TƯ ĐẰNG

Vĩ Ngư

Vĩ Ngư

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Quyển 6

Quyển 6

Quyển 6 - Chương 4

Quyển 6 - Chương 4

> Tư Đằng ngủ thẳng đến tận trưa mới tỉnh, lúc thức dậy cảm thấy đã

khỏe hơn nhiều không còn khó chịu như đêm qua nữa. Nhưng cổ, vai và
các đốt ngón tay vẫn đau nhức vô cùng. Cô vừa xoay xoay cổ vừa mở cửa
ra, khách sạn im ắng Tần Phóng và Nhan Phúc Thụy đều không ở đây. Chỉ
có chủ khách sạn đang bưng bát cơm trắng với thịt khô ngồi ăn trưa trong
sân, thấy cô đi ra ngoài liền cười giơ bát cơm về phía cô, ý là “Cô ăn
không?”

Tư Đằng còn chưa kịp nói chuyện thì bên ngoài bỗng truyền đến tiếng

người ồn ào. Một chàng trai mặc trang phục bản xứ đi vào, gào to với chủ
khách sạn đôi câu bằng tiếng dân tộc rồi bỏ đi. Tư Đằng nghe không hiểu,
bèn hỏi người chủ: “Chuyện gì vậy?”

Người chủ giải thích có chiếc xe gặp tại nạn bên kia núi, va chạm đến độ

biến hình, cửa xe đều mắc kẹt. Nơi này cách khá xa huyện lị, trong thời
gian ngắn xe cứu thương không đến kịp, cho nên những người cường tráng
trong bản tự phát kéo nhau đi giúp đỡ, ngay cả thầy trật đả cũng bị kêu đi.

Vùng hẻo lánh không tốt chính là ở điểm này, xảy ra chuyện gì cũng

được cứu viện trễ, chỉ có thể dựa vào dân bản xứ đồng lòng hợp sức. Tư
Đằng nhàm chán không có niềm vui nhiệt tình giúp người liền dứt khoát về
phòng xem tivi.

Xem đến giữa chừng thì cầu thang vang lên tiếng bước chân, Tư Đằng

còn tưởng là Tần Phóng, sau khi người đó đi vào mới phát hiện là Nhan
Phúc Thụy.

Nhan Phúc Thụy rất ngạc nhiên: “Tần Phóng không có ở đây sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.