BÁN YÊU TƯ ĐẰNG - Trang 513

năm sau thì đại nạn sẽ trút xuống đầu, còn nếu cuối cùng làm không được
thì Đằng Sát sẽ lấy mạng kẻ đó. Không chỉ là một mạng người mà còn
tuyệt tự, cả nhà chết hết. Nhưng nếu làm được thì sẽ có hồi báo, dù vàng
bạc hay của cải, có yêu cầu gì cứ nói, dù là hồi sinh người chết cũng không
phải chuyện không thể...

Giả Tam run rẩy đọc xong, xòe mười ngón tay ra trước mắt mới nhớ ra

là không đủ đếm. Tính từ ngày nhận thư sao? Đó là năm 1937, nói cách
khác, có một việc phải bắt tay vào làm từ năm 2007, nếu đến 2017 mà
không làm được thì...

2007, khi đó hắn đã chết mất từ lâu rồi, chuyện này cũng không đến

phiên con trai hắn, chỉ có thể là cháu, cũng có thể là đến thế hệ sau nữa.
Tim hắn đập thình thịch, xem đi xem lại chuyện trong thư căn dặn hắn phải
làm.

Trong thư nhắc đến một trấn làm nghề ươm tơ nuôi tằm ở vùng ngoại

thành Hàng Châu, đề cập đến phú hộ trong trấn, còn có một người tên là
Tần Lai Phúc.

***
Lòng Tần Phóng lạnh toát. Tư Đằng im lặng, cô quay đầu nhìn đăm đăm

vào bức họa Bạch Anh trên tường.

Giọng nói của Tần Phóng run run: "Thị trấn mà cô nói... trấn đó... có

nhà cũ của tôi... Tần Lai Phúc... hình như là..."

Tư Đằng ngắt lời anh: "Không phải hình như, Tần Lai Phúc chính là tên

của ông cậu. Tần Phóng, có phải cậu nên đến đây bái lạy không. Nếu như
tôi đoán không sai, cậu chính là đời sau của Bạch Anh và Thiệu Diễm
Khoan."

Thoáng chốc, trong phòng lặng ngắt như tờ. Phá vỡ sự yên tĩnh là giọng

nói lắp bắp kinh ngạc của Nhan Phúc Thụy: "Gì... gì... gì cơ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.