BĂNG - Trang 346

“Em không biết.”
Servaz suy nghĩ một lát, rồi một chuyện khác nảy ra trong đầu anh.
“Cậu chưa quên việc tôi nhờ cậu chứ?” Anh nói.
“Việc gì?”
“Về Margot.”
“Ôi, trời ạ, khốn kiếp, chết tiệt. Phải, em quên thật.”
“Thế tin mới nhất về lão già vô gia cư thế nào rồi?”
“À, vâng, chúng ta đã nhận được kết quả kiểm tra dấu vân tay. Cả ba đứa

trẻ đều có mặt ở hiện trường. Nhưng điều đó không thay đổi được gì mấy,
theo Samira, thẩm phán đã nghiêng về giả thuyết chết đuối.”

Mặt Servaz tối sầm lại, “Chắc hẳn có người đang gây áp lực với ông ta.

Kết quả giải phẫu sẽ quyết định. Xem ra bố của Clément là người có quan
hệ rộng.”

“Trong khi hai đứa kia chắc chắn không có được lợi thế. Thẩm phán

muốn thẩm vấn đứa lớn nhất thêm một lần nữa, con trai gã thất nghiệp ấy.
Ông ta nghĩ nó là đứa chủ mưu.”

“Được lắm, quả là bất ngờ. Có tin gì về Lombard chưa?”
“Em vẫn đang nghiên cứu.”

Một căn phòng lớn không có cửa sổ, được chiếu sáng bằng đèn nê ông

và chia thành nhiều lối đi nhờ đống giá sách kim loại cao tít cùng những
chồng hồ sơ bụi bặm. Gần cửa ra vào có hai bàn làm việc, trên một chiếc
đặt bộ máy tính ít nhất phải năm năm tuổi, chiếc còn lại đặt một đầu đọc vi
phim

, một cỗ máy nặng nề và cồng kềnh. Những chiếc hộp đựng vi phim

xếp chồng lên nhau trên kệ.

Toàn bộ lịch sử của Viện Wargnier.
Diane hỏi rằng các tài liệu ở đây đã được lưu hết vào máy tính chưa, và

người nhân viên gần như cười vào mặt cô.

Cô biết có hồ sơ điện tử của những người bệnh ở Khu A. Nhưng hôm

qua, Xavier còn giao thêm cho cô tám bệnh nhân nữa, để ‘nhập môn’. Hiển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.