BĂNG - Trang 344

“Nghe đây! Chúng ta sắp sửa trở thành trung tâm của sự chú ý,” Bà điên

tiết hắt cằm về phía các phóng viên đang tụ tập bên ngoài dải băng cảnh
sát. “Không được phép phô ra cho họ thấy chúng ta là một nhóm rã đám. Vì
mọi sự đã rồi, chúng ta phải cùng chung một tiếng nói, tôi sẽ là người đại
diện! Tôi hy vọng chúng ta sẽ sớm có được tiến triển nhất định với cuộc
điều tra này,” bà bắt đầu bước đi. “Và tôi muốn họp lại trong ba mươi phút
nữa để xem chúng ta đã có những gì.”

Ánh mắt Martial Confiant dành cho Servaz lúc rời đi hệt như ánh mắt

chiến sĩ Taliban khi thấy một ngôi sao khiêu dâm.

“Được rồi, anh thật biết cách kết giao,” Ziegler dõi theo d’Humières và

Confiant. “Anh bảo là người này đứng sau người kia trong chiếc cabin
đúng không?”

“Perrault và kẻ giết người? Phải.”
“So với Perrault, tên giết người thấp hơn hay cao hơn?”
Servaz suy nghĩ, “Thấp hơn.”
“Nam hay nữ?”
Servaz cân nhắc một chút. Anh đã thẩm vấn bao nhiêu nhân chứng trong

suốt sự nghiệp của mình? Anh biết đối với một số người, trả lời dạng câu
hỏi này cũng là điều vô cùng khó khăn. Giờ thì tới lượt anh và anh nhận ra
trí nhớ của mình dễ lung lạc đến mức nào.

“Đàn ông,” anh đáp sau một khoảng lưỡng lự.
“Tại sao?” Ziegler đã nhận thấy sự do dự ấy.
“Tôi không biết,” anh ngừng lại. “Vì cách hắn di chuyển, thái độ của

hắn…”

“Hay nói đúng hơn, phải chăng anh thấy khó lòng tưởng tượng nổi một

người đàn bà lại làm một việc như thế?”

Anh nhìn cô, gượng cười, “Có lẽ vậy. Theo cô thì tại sao Perrault lại cho

rằng cần phải lên Saint-Martin 2000?”

“Dựa vào những gì ta thấy thì ông ta đang chạy trốn.”
“Dù sao thì chúng ta lại có thêm một vụ treo cổ nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.