BĂNG - Trang 183

chúng, bằng cách này hay cách khác. Và sớm muộn gì, những người xung
quanh sẽ ý thức được bản chất quái vật của chúng. Đó là lý do bọn chúng
thường cần đến một tòng phạm, ví dụ như một người vợ, cũng ẩn giấu bản
chất quái vật như chúng, để giúp chúng duy trì vỏ bọc giả tạo. Nhưng
Hirtmann, khi còn tự do, đã thành công trong việc tách bạch phần nhân
cách phẫn nộ và điên cuồng ra khỏi đời sống xã hội của mình. Hắn là một
chuyên gia đánh lạc hướng. Trước hắn cũng có những tên thái nhân cách
khác có khả năng tương tự, nhưng không ai trong số đó đạt tới sự nghiệp
xuất chúng như hắn.”

Propp đứng lên, chậm rãi đi vòng quanh bàn, ra phía sau từng người họ.

Càng lúc càng thấy khó chịu, Servaz đoán đây hẳn là một trong các trò bịp
của mấy tay bác sĩ tâm lý.

“Hắn là nghi phạm giết hơn bốn mươi cô gái trẻ trong hai mươi lăm năm.

Bốn mươi vụ giết người và không chút manh mối. Không có bất cứ manh
mối nào liên kết với thủ phạm! Nếu không phải nhờ những mẩu báo và hồ
sơ tìm được trong nhà và trong két sắt, những vụ án đó sẽ không bao giờ
dẫn tới hắn.”

Propp dừng lại ngay sau Servaz, nhưng anh không quay lại mà chỉ nhìn

vào Irène Ziegler ở đầu bên kia bàn.

“Và đột nhiên, hắn để lại một dấu vết, một dấu vết rõ ràng, phổ thông,

tầm thường.”

“Anh quên mất một chi tiết,” Ziegler nói.
Propp ngồi xuống ghế.
“Thời điểm hắn gây ra hầu hết các vụ án đó, phân tích DNA vẫn chưa

tồn tại hoặc chưa chính xác đáng tin như hiện tại.”

“Đúng thế, nhưng…”
“Như vậy, anh đang cho rằng những gì chúng ta có hiện nay không có vẻ

gì giống với Hirtmann mà chúng ta biết, phải không?” Ziegler nói, nhìn
thẳng vào mắt vị chuyên gia.

Propp chớp mắt và gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.