BĂNG - Trang 227

gã đàn ông đang ngồi ở tư thế vừa nhục nhã vừa siêu thực, trong lúc người
ta cố tình khơi ra những huyễn tưởng lệch lạc trong trí óc gã, bằng cách đó
tra tấn thể xác gã, chỉ với mục đích thuận tiện cho việc kiểm tra.

“Có bao nhiêu bệnh nhân ở đây từng giết người?” Anh hỏi bằng giọng

run run.

Xavier nghiệt ngã nhìn anh, “Ba mươi lăm. Toàn bộ nhóm bệnh nhân ở

khu vực B và A.”

Diane nhìn họ băng qua tiền sảnh rộng lớn đi vào hành lang dẫn tới cầu

thang dành cho cán bộ. Ba người đàn ông và một phụ nữ. Xavier đang nói
chuyện với họ, nhưng trông khá căng thẳng và phòng thủ. Người đàn ông
và người phụ nữ đi hai bên dồn dập đặt câu hỏi. Cô đợi đến khi họ đi khuất
mới rón rén bước ra cửa kính. Một chiếc 4x4 đang đỗ ngoài trời cách đó
khoảng hơn chục mét. Trên cửa xe in dòng chữ SEN ĐẦM.

Diane nhớ lại cuộc trò chuyện giữa cô và Alex về ông dược sĩ bị sát hại.

Có vẻ cảnh sát đã liên hệ vụ đó với Viện. Rồi một suy nghĩ khác nảy ra
trong đầu cô. Lỗ thông gió trong văn phòng, cuộc hội thoại cô tình cờ nghe
được giữa Lisa và Xavier. Và vụ việc kì lạ về con ngựa. Lisa Ferney từng
nhắc đến khả năng cảnh sát sẽ gọi tới. Lẽ nào có sự liên quan giữa hai vụ
việc? Cảnh sát chắc hẳn cũng đang băn khoăn về điều này. Cô lại nghĩ ngợi
về cái lỗ thông gió.

Cô quay người khỏi cửa kính và vội vã băng qua tiền sảnh.

“Anh có thuốc cảm không?”
Tay bác sĩ tâm thần lại chăm chăm nhìn Servaz, rồi mở ngăn kéo bàn.

“Dĩ nhiên.”

Anh ta đưa cho anh một cái lọ màu vàng. “Đây, anh uống đi, paracetamol

và ephedrine. Tác dụng khá tốt đấy. Trông anh xanh lắm. Anh muốn tôi gọi
bác sĩ cho anh không?”

“Không, cảm ơn, tôi sẽ ổn thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.