BĂNG - Trang 245

“Tôi muốn nói vài lời riêng tư với sĩ quan chỉ huy,” Hirtmann đột nhiên

lên tiếng, giọng dịu lại.

Xavier quay sang Servaz, anh nhún vai. Anh ta nhíu mày, vẻ không thoải

mái.

“Sĩ quan?” Anh ta hỏi.
Servaz gật đầu.
“Được thôi,” Xavier quay về phía cửa.
Propp cũng nhún vai, rõ ràng rất bực dọc vì Hirtmann không đề nghị

thảo luận với mình, Confiant cũng tỏ vẻ phản đối. Nhưng bọn họ đều theo
tay bác sĩ tâm thần lần lượt ra ngoài. Ziegler là người cuối cùng đi ra, ném
một ánh nhìn lạnh lẽo về phía Hirtmann.

“Một cô gái đẹp,” Hirtmann nói khi cô đóng cánh cửa sau lưng lại.
Servaz vẫn giữ im lặng. Anh lo lắng nhìn xung quanh.
“Tôi chẳng có gì để mời anh, trà hay cà phê. Tôi không có những thứ đó

ở đây. Nhưng hãy nhận tấm lòng của tôi.”

Servaz những muốn bảo hắn đừng diễn nữa và đi thẳng vào vấn đề,

nhưng anh kìm lại được.

“Bản giao hưởng yêu thích của anh là bản nào?”
“Tôi không thích bản nào hơn bản nào,” Servaz xẵng giọng trả lời.
“Ai cũng thích một số thứ hơn những thứ khác.”
“Vậy thì là bản số 4, số 5, và 6.”
“Bản phối của ai?”
“Bernstein, dĩ nhiên. Kế đó, Inbal rất xuất sắc. Và Haitink cho bản số 4,

Wien cho bản số 6… Nghe này…”

“Ừm… Lựa chọn hay lắm. Nhưng cũng chẳng có ý nghĩa gì ở đây,”

Hirtmann nói thêm, chỉ vào chiếc loa rẻ tiền.

Servaz không thể phủ nhận âm thanh từ dàn loa này thật tầm thường.

Anh bỗng nhận ra từ đầu Hirtmann đã là người dẫn dắt cuộc đối thoại, ngay
cả khi những người khác đặt câu hỏi tới tấp với hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.