BĂNG - Trang 243

“Và Grimm, ông dược sĩ?”
“Tôi hiểu.”
“Anh hiểu cái gì?”
“Các cậu tìm thấy ở hiện trường thứ gì đó liên quan đến tôi.”
“Điều gì khiến anh nói như vậy?”
“Là gì nhỉ? Một thông điệp kiểu như ‘Tôi là người đã giết ông ta’, kí tên

Julian Alois Hirtmann chăng?”

“Theo anh thì tại sao lại có kẻ muốn đổ tội cho anh?”
“Điều đó là hiển nhiên, không phải sao?”
“Anh vui lòng giải thích thêm được không?”
“Bất cứ người bệnh nào trong cơ sở này đều là thủ phạm lý tưởng.”
“Anh có nghĩ thế không?”
“Sao cậu không nói thẳng từ đó ra?”
“Từ gì?”
“Từ mà cậu đang nghĩ ấy.”
“Từ gì?”
“Điên.”
Confiant im lặng.
“Loạn óc.”
Confiant im lặng.
“Khùng. Rồ dại. Thần kinh. Mất trí. Cuồng loạn. Tâm thần…”
“Được rồi, tôi nghĩ thế là đủ,” bác sĩ Xavier xen ngang. “Nếu các vị

không còn câu hỏi nào khác, vui lòng để bệnh nhân của tôi được yên tĩnh
một mình.”

“Xin đợi một lát.”
Họ quay lại. Hirtmann không cao giọng, nhưng âm điệu đã thay đổi.

“Tôi cũng có điều muốn nói với các vị.”

Họ lần lượt nhìn nhau và quan sát hắn với vẻ thắc mắc. Hắn không cười

nữa. Gương mặt nghiêm lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.