BĂNG - Trang 312

Servaz có cảm giác Ziegler không thích nói về tuổi trẻ của mình, và anh

thắc mắc là tại sao.

“Sẽ rất thú vị nếu biết quan điểm của Propp,” anh nói.
“Quan điểm của anh ta về việc gì?”
“Về lý do khiến trí nhớ của cô loại bỏ những sự việc đó.”
Cô nhăn nhó nhìn anh. “Những vụ tự tử này có liên quan gì tới Grimm

không?”

“Có thể là chẳng hề liên quan chút nào.”
“Tại sao anh lại hứng thú?”
“Kẻ giết Grimm có vẻ đang trả thù. Điều gì hoặc ai đó đã khiến lũ trẻ

chấm dứt cuộc đời mình. Nhiều năm trước, Grimm, Perrault và Chaperon
từng bị buộc tội liên quan đến tống tiền tình dục… Nếu đặt những mảnh
ghép cạnh nhau, chúng ta có gì?”

Servaz đột nhiên cảm thấy có luồng điện chạy qua người mình. Bọn

chúng đang mưu tính gì đó. Nó ở đây, ở rất gần rồi. Trọng tâm đen tối của
câu chuyện, yếu tố cốt lõi nơi mọi thứ phát tán, nấp dưới một điểm mù…
Anh cảm thấy adrenalin đang dồn qua các mạch máu.

“Tôi đề nghị chúng ta tiếp tục bằng việc xem trong hộp có những gì,”

anh nói, giọng run run.

“Vậy thì bắt đầu thôi nhỉ?” Ziegler hỏi, nhưng không hẳn là một thắc

mắc.

Servaz nhận thấy cùng một niềm hy vọng và phấn khích giống mình trên

khuôn mặt của người đối diện. Anh nhìn đồng hồ đeo tay, đã gần 1 giờ
sáng. Tuyết vẫn rơi bên ngoài.

“Được rồi. Thế còn máu,” anh đột ngột đổi đề tài. “Chính xác thì họ tìm

thấy nó ở đâu?”

Cô băn khoăn nhìn anh, “Trên cầu, không xa nơi ông dược sĩ bị treo cổ.”
Họ ngồi im lặng trong khoảnh khắc.
“Máu,” anh lặp lại. “Dường như không thể.”
“Phòng thí nghiệm đã khẳng định.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.