BĂNG - Trang 351

“Thì, tôi… Tôi không thấy được lợi ích… của việc kê hai loại thuốc an

thần hay zuclopenthixol acetate và clozapine cùng lúc là gì. Tôi, ừm, có
hơi… nguyên tắc.”

“Anh đã hỏi bác sĩ Xavier?”
“Phải.”
“Và anh ta nói gì?”
“Rằng tôi phụ trách vật tư, không phải bác sĩ chuyên môn.”
“Tôi hiểu rồi. Có phải tất cả các bệnh nhân đều được kê thuốc liều cao

như thế không?”

“Hầu hết là vậy. Cô biết đấy, sau nhiều năm điều trị, hầu hết bọn họ đều

trở nên…”

“Kháng thuốc, phải, tôi biết. Anh có phiền không nếu tôi xem qua?” Cô

chỉ vào quyển sổ theo dõi và kẹp tài liệu chứa thẻ lưu trữ của từng loại
thuốc.

“Không, đương nhiên là không. Cô cứ xem. Đây, mời ngồi.”
Dimitri biến sang phòng bên cạnh. Diane nghe tiếng anh ta thẽ thọt gọi

điện cho ai đó. Chắc là bạn gái. Anh ta không đeo nhẫn cưới. Cô mở cuốn
sổ theo dõi và bắt đầu lật giở. Tháng Giêng… Tháng Hai… Tháng Ba…
Tháng Tư… Tồn kho tháng Mười hai dài tới hai trang. Ở trang thứ hai,
Diane chú ý đến dòng chữ ngay ở giữa: Giao hàng, Xavier đặt, đề ngày
mùng 7 tháng Mười hai. Trên cùng một dòng là tên của ba loại thuốc.
Diane không biết loại nào trong số đó. Chắc chắn chúng không phải thuốc
điều trị tâm thần. Vì tò mò, cô chép lại mấy cái tên vào tập ghi chú của
mình và gọi Dimitri. Cô nghe thấy anh ta thì thầm ‘Yêu em’ rồi quay lại
căn phòng.

“Những thuốc này là gì?”
Anh ta nhún vai, “Tôi không biết. Không phải tôi viết. Thời gian đó tôi

đang nghỉ phép.” Anh ta lật giở đám thẻ lưu trữ và chau mày. “Kì lạ!
Không hề có thẻ lưu trữ riêng cho ba loại thuốc này. Chỉ có hóa đơn. Người
điền vào sổ theo dõi chắc là không biết mình phải làm gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.