BĂNG - Trang 396

“Tôi muốn xem lại phòng ngủ của Alice một lần nữa, nếu ông không

phiền.”

Ferrand nhìn anh nghi hoặc. Ông ta đang mặc áo choàng tắm bên ngoài

áo chui đầu cùng quần bò cũ, chân đi dép lê. Ông ta trỏ về phía cầu thang.
Servaz cảm ơn và nhanh chóng lên gác. Vào tới phòng, anh tiến thẳng tới
giá gỗ bên trên cái bàn học nhỏ màu cam.

Đài cát xét.
Thiết bị này không phải là một cái radio hay đầu CD, nó là một đài cát

xét cổ mà Alice chắc hẳn đã tìm thấy ở một hàng đồ cũ nào đó.

Chỉ hiềm lần trước Servaz không thấy bất kì cuốn băng nào. Anh nhấc

cái đài cát xét lên, trọng lượng của nó có vẻ bình thường, nhưng điều đó
không có ý nghĩa gì. Anh xem lại toàn bộ ngăn kéo bàn học và tủ đầu
giường. Không có băng cát xét, dù ở bất cứ đâu. Phải chăng Alice đã vứt
hết chúng đi khi đổi sang dùng CD?

Thế tại sao cô bé lại giữ cái đài cát xét cổ lỗ này? Phòng của Alice không

khác gì một bảo tàng về thập niên 1990, với những tấm áp phích, CD, máy
điện tử cầm tay Game Boy, vô số màu sắc. Nhưng có một vật lỗi thời duy
nhất, chiếc đài cát xét.

Servaz nắm lấy phần quai, xách cái đài lên và kiểm tra đủ mọi góc độ.

Anh ấn nút để mở khay đựng băng. Trống không. Anh lại đi xuống tầng
trệt. Có tiếng tivi trong phòng khách. Một chương trình đêm muộn về văn
học và văn hóa.

“Tôi cần một cái tua vít nhỏ bốn cạnh,” Servaz nói từ ngưỡng cửa. “Ông

có loại đó không?”

Ferrand đang ngồi trên xô pha. Lần này, ánh mắt ông giáo sư văn học

dành cho anh không giấu nổi sự hiếu kì, “Anh tìm thấy gì rồi?”

Giọng ông ta cấp bách, nôn nóng. Ông ta muốn biết.
“Không có gì, chưa có gì cả,” Servaz trả lời. “Nhưng nếu tìm ra, chắc

chắn tôi sẽ cho ông biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.