BĂNG - Trang 96

“Chúng ở bên ngoài, nhưng được xích lại bằng một sợi xích dài. Không

ai có thể đến gần chuồng ngựa mà không đánh động chúng. Hẳn tôi cũng
phải tỉnh giấc nếu chúng sủa. Anh nghĩ chúng bị đánh thuốc phải không?
Nếu vậy tôi sẽ ngạc nhiên lắm đấy, sáng hôm qua chúng tỉnh như sáo, hoàn
toàn bình thường.”

“Kết quả xét nghiệm độc chất sẽ xác nhận việc đó,” Servaz trả lời, tự hỏi

con ngựa bị đánh thuốc thì cớ gì lũ chó lại không.

Nơi làm việc của Marchand là một căn phòng nhỏ bừa bộn ở giữa kho

chứa đồ và khu chuồng trại, cúp xếp đầy trên những chiếc kệ. Cửa sổ nhìn
ra rừng và đồng cỏ phủ tuyết với những cánh đồng, hàng rào, bờ giậu bao
quanh. Trên bàn làm việc đặt một laptop, một chiếc đèn và một mớ bòng
bong những hóa đơn, bìa đựng tài liệu và sách về ngựa.

Trong vòng nửa tiếng trước, Ziegler và Servaz đã tham quan toàn bộ nơi

này và kiểm tra chuồng của con Tự Do, nơi các giám định viên đang bận
rộn làm việc. Cửa vào chuồng đã bị phá, có rất nhiều máu dưới sàn. Rõ
ràng là Tự Do đã bị chặt đầu tại đây, chắc hẳn là bằng một cái cưa, và có lẽ
sau khi bị đánh thuốc ngủ. Servaz quay sang người giữ ngựa.

“Tối đó ông không nghe thấy bất cứ tiếng động gì sao?”
“Có lẽ bấy giờ tôi đang ngủ,” ông già cao lớn trả lời.
Ông ta không cạo râu, trông già đến mức nên được cho về hưu từ lâu.

Râu bạc mọc ra từ cằm và hai bên má hõm sâu tua tủa như gai nhím.

“Không một âm thanh nào? Không gì cả?”
“Trong chuồng lúc nào chẳng có tiếng động,” ông ta nói, giống y như

Marchand, nhưng khác với hai gã bảo vệ, câu trả lời của họ nghe không
giống đã được diễn tập.

“Ông đã làm việc cho nhà Lombard từ rất lâu rồi phải không?”
“Tôi làm việc cho cậu Lombard. Và cả bố cậu ấy nữa.”
Mắt ông đỏ ngầu, những mạch máu li ti đan thành một mạng lưới chằng

chịt màu tía trên lớp da mỏng ở mũi và má. Servaz tin chắc ông ta không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.