BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 136

“Được rồi, không chơi nữa, mẹ cháu tỉnh rồi.” Có lẽ họ vừa chơi xong

một ván, Chu Diệp Chương vỗ vào mông Vạn Tường, tắt trò chơi trên máy.

Vạn Tường thò đầu nhìn, cuối cùng cũng phát hiện mẹ đã tỉnh, thằng

bé ngay lập tức bước ra khỏi lòng Chu Diệp Chương, chủ động lăn vào
lòng Khổng Lập Thanh.

“Mẹ.” Giọng trẻ con nũng nịu gọi cô.

“Con dậy lâu chưa?” Khổng Lập Thanh duỗi tay cho Vạn Tường gối

lên, âu yếm hỏi.

“Chơi xong mấy ván đua xe rồi ạ.” Khổng Vạn Tường dùng tay chân

làm lại động tác điều khiển xe, lơ đãng trả lời.

“Đói chưa?” Xoa đầu Vạn Tường, Khổng Lập Thanh hỏi nhỏ.

“Không đói.” Vạn Tường nói thật

“Được rồi, con trai thì không nên làm nũng mẹ. Mau dậy thôi, chúng

ta ăn sáng xong sẽ ra ngoài một chuyến. Chuyển mùa rồi, hai người cần
mua quần áo mới.” Chu Diệp Chương ngồi bên cạnh vừa sắp xếp kế hoạch
vừa thu dọn máy móc, lúc này đã đứng bên cạnh giường, vỗ tay thúc hai
mẹ con ai đó còn lười biếng nằm trên giường chưa chịu dậy.

Chu Diệp Chương đứng đó, vẫy tay với Khổng Vạn Tường: “Qua đây,

chúng ta đi đánh răng rửa mặt.”

Khổng Lập Thanh nằm đó nhìn Khổng Vạn Tường lồm cồm bò dậy,

rất tự nhiên bước vào vòng tay của Chu Diệp Chương, đột nhiên cảm thấy
mình thật vô dụng, khả năng thích ứng hoàn cảnh của cô còn không bằng
một đứa trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.