BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 148

Cửa kính nhà hàng phản chiếu bóng ba người, người đàn ông và người

phụ nữ khí chất lạnh lùng, cậu bé đi giữa họ, có vẻ tinh thần mệt mỏi nên
mặt mũi cũng ảm đạm. Khí chất của ba người bọn họ khiến Khổng Lập
Thanh giật mình, kiểu tương đồng này, khiến cô cảm thấy người đàn ông đi
bên cạnh mình không phải thuộc đẳng cấp khác, giống như bọn họ căn bản
sống trong cùng một thế giới.

A Thần bước lên phía trước hai bước giúp họ mở cửa nhà hàng, Chu

Diệp Chương kéo Khổng Vạn Tường bước lên trước mặt, anh ra hiệu cho
nó đi trước, trong cửa đã có sẵn nhân viên nhà hàng đón họ. Chu Diệp
Chương buông Khổng Vạn Tường xong bèn đặt tay lên eo Khổng Lập
Thanh, nhân tiện vỗ nhẹ một cái, Khổng Lập Thanh hiểu ý lập tức thẳng
lưng ưỡn ngực.

Bồi bàn trẻ tuổi thông thạo tiếng Anh đưa họ tới một bàn bên cửa sổ.

Khổng Vạn Tường đi phía trước, rất người lớn, rất điềm tĩnh, từ đầu tới
cuối đều không một lần quay lại nhìn mẹ.

Lúc đến chỗ ngồi, Chu Diệp Chương từ phía sau nói nhỏ với Khổng

Lập Thanh: “Cởi áo khoác ra.”

Khổng Lập Thanh lập tức làm theo, Chu Diệp Chương nhận áo khoác

từ cô đưa cho người phục vụ đứng bên cạnh, sau đó kéo một chiếc ghế ra
hiệu cho cô ngồi xuống. A Thần bên cạnh cũng rất tự nhiên sắp xếp cho
Khổng Vạn Tường ngồi cạnh cô.

Khổng Lập Thanh cảm thấy không gian nơi đây rất hoa lệ. Mặc dù còn

đang là ban ngày nhưng chùm đèn pha lê treo trên trần nhà đã được bật lên,
tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ. Khăn trải bàn màu booc-đô phản chiếu lên
những ly thủy tinh chân cao, khắp nơi đều cho cảm giác xa hoa. Nhà hàng
này diện tích rất lớn nhưng lại không có phòng riêng như nhà hàng Trung
Quốc. Lúc này thực khách chưa đông, mấy bàn phía trước khách ăn đều là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.