BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 149

người nước ngoài, bọn họ nam nữ áo mũ chỉnh tề, ăn nói rất nhỏ nhẹ, cứ
như đang thì thầm với nhau.

Khổng Lập Thanh có cảm giác tất cả những gì xảy ra ngày hôm nay

đều thiếu chân thực, bởi nó khác xa cuộc sống thường nhật của mình.
Những thứ trước mắt đều khiến cô có cảm giác hư ảo, đồng thời tình cảnh
thế này lại khiến cô cảm thấy căng thẳng trong lòng. Xuất thân và hoàn
cảnh sống vốn bình thường, đột nhiên xuất hiện trong trường hợp này cô sẽ
thấy ngượng ngùng và thiếu tự tin.

Chu Diệp Chương sau khi ngồi xuống thành thạo gọi một loạt món,

cuốn menu vừa dày vừa đẹp đặt trước mặt Khổng Lập Thanh đến cơ hội
mở ra cũng không kịp đã bị đem đi.

Sau khi ăn xong món súp khai vị, Chu Diệp Chương cuối cùng cũng

mở miệng nói mấy câu, không biết có được xem như lời giải thích hay
không: “Thành phố B chỉ có nhà hàng đồ Pháp này còn được xem là tương
đối. Mọi người thử ăn xem sao.” Sau khi anh nói xong, cũng không có ai
nói thêm gì, bên bàn ăn chỉ còn tiếng dao dĩa, ly tách va chạm nhau.

Nói thật bữa ăn này Khổng Lập Thanh không cảm thấy ngon, súp kem

măng tây thì mặn và cho quá nhiều bơ, mùi vị khó ăn, cá hồi nướng nhìn thì
đẹp mắt nhưng ăn thì nhạt nhẽo, cô cảm thấy miệng lưỡi mình hôm nay
không thật, ăn gì cũng không thấy ngon, thậm chí còn cảm thấy hơi ghê
ghê.

Khổng Lập Thanh thường ngày rất quý trọng thức ăn nhưng hôm nay

cũng đành bỏ dở.

Khổng Vạn Tường ngược lại, cậu bé có vẻ rất hợp với đồ ăn kiểu này,

spaghetti, khoai tây chiên, còn có một đĩa những con cá nhỏ chiên vàng,
Khổng Lập Thanh không biết gọi nó là món gì, càng không biết đấy là cá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.