BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 164

Khổng Lập Thanh nhìn mãi vào cánh cửa đã được Khổng Vạn Tường

đóng lại, suy ngẫm về những thay đổi của thằng bé. Chu Diệp Chương ngồi
bên bèn đứng lên chỉnh lại chăn cho cô, tiện thể giải đáp thắc mắc: “Lúc tối
A Thần nói Vạn Tường đái dầm, chắc nó bị kích động.”

Chu Diệp Chương chỉnh chăn xong lại không đi ngay, chống tay bên

hông cô, từ trên cao nhìn xuống, nói: “Cuộc đời chúng ta đâu phải cứ mãi
mãi như vậy, nó sẽ có những thăng trầm, trong đó có rất nhiều thay đổi mà
em không lường trước được, vậy thì đừng sợ thay đổi, em xem, Vạn Tường
chẳng phải đang thay đổi rồi sao?”

Ánh mắt Chu Diệp Chương sáng lên, dưới cái nhìn của đôi mắt ấy,

Khổng Lập Thanh không hiểu sao lại thấy sợ hãi vô cớ, cô nhắm mắt lẩn
tránh, Chu Diệp Chương xoa trán cô khẽ nói: “Lập Thanh, em hiểu
không?” Đầu Khổng Lập Thanh càng vùi sâu xuống gối, tiếp tục lẩn tránh.

©STE.NT

Khổng Lập Thanh biết cả đêm Chu Diệp Chương nằm bên cạnh mình

nhưng giữa hai người luôn cách nhau một khoảng. Anh cũng không hề
chạm vào người cô, trong giấc ngủ mê mệt đến mụ mị đầu óc, Khổng Lập
Thanh còn nghĩ: Những chuyện này thật là khó hiểu, một người đàn ông
mới gặp qua vài lần đã ngủ chung giường, thoải mái động vào người mình,
rõ ràng không mấy quen biết đã có những tiếp xúc thân mật như vậy, nhưng
khi ngủ cùng một giường lại không chạm đến cô, chuyện này rốt cuộc là
như thế nào? Vì sao không giống tưởng tượng của cô về nam nữ chung
giường? Tình huống hôm nay với cô mà nói rất khó hiểu.

Ngày hôm sau lúc tỉnh lại, bên cạnh đã không thấy người, nửa giường

đó cũng không thấy hơi ấm, chứng tỏ Chu Diệp Chương tối qua còn ngủ ở
đây đã rời giường từ lâu, qua khe rèm cửa sổ có thể nhìn thấy mặt trời bên
ngoài đã lên cao rực rỡ. Khổng Lập Thanh nghĩ mình ngủ dậy muộn, lòng
lo lắng cho Vạn Tường nên vội vàng bò dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.