BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 180

cảm giác trong hoảng hốt có chút thiếu chân thực, tất cả xảy đến quá nhanh,
quá mạnh, cảm quan bị đánh vào quá sâu, nội tâm lại vẫn trống hoác như
cũ.

Còn cách bệnh viện hai dãy phố nữa, Khổng Lập Thanh liền nói tài xế

dừng xe lại, anh ta có vẻ rất khó xử, chỉ biết lắp bắp: “Cô Khổng...”

“Không sao đâu, anh đi luôn đi, tôi muốn đi bộ, hôm nay trời rất đẹp.”

Khổng Lập Thanh bất chấp phản ứng của tài xế, vừa lạnh lùng vừa cố chấp,
thẳng tay mở cửa xe bước xuống. Người tài xế bất lực chỉ còn biết nhìn
theo bóng cô đi xa dần, không dám cùng cô tranh cãi nữa.

Buổi sáng mùa thu, không khí trong lành, mặt trời mới ló dạng trải

khắp nhân gian ánh nắng vàng ấm áp, Khổng Lập Thanh khoan thai thả
bước, bên đường đâu cũng là cảnh phố phường phồn hoa, người đi đường
phần lớn vội vã cúi đầu bước đi cho kịp giờ làm, mấy quầy bán đồ ăn sáng
nhộn nhịp mở đầu cho một ngày kinh doanh mới, trong khung cảnh náo
nhiệt có thể cảm nhận rõ hơi thở cuộc sống.

Bước đi trong gió mát, nội tâm Khổng Lập Thanh cảm thấy khoảnh

khắc này mình thực sự tự do. Hai ngày vừa rồi cô đã trải qua quá nhiều
chuyện, tâm trạng phức tạp, lúc này có thời gian cô mới có thể tĩnh tâm suy
nghĩ một chút.

Nửa cuộc đời đã sống Khổng Lập Thanh chưa từng được ai thật lòng

quan tâm chăm sóc. Kinh qua cuộc sống bị giày vò dẫn đến cô luôn phản
ứng chậm hơn biến cố nửa bước, nhưng cho dù có chậm hiểu như vậy cô
vẫn có thể nhận biết người đàn ông tên Chu Diệp Chương kia ít nhất cũng
thích mình. Nhưng bối cảnh sống người đó phức tạp đến như vậy, chẳng
hiểu sau này cuộc sống của cô sẽ bị anh đẩy trôi dạt đến đâu, cô không
tưởng tượng nổi, chính vì vậy cô cảm thấy hoảng sợ. Bản thân cũng từng
ôm ấp những mộng tưởng về tình yêu, nơi sâu thẳm con tim cô vẫn hằng ấp
ủ một khát vọng ngọt ngào, đó phải là một người đàn ông hiền lành tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.