BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 192

Sân golf rộng ngút tầm mắt, nhưng đường đi lại rất yên tĩnh, không

thấy ai khác ngoài bọn họ, đến gần trưa bỗng có một chiếc xe điện màu bạc
từ xa chạy về phía này.

Khổng Lập Thanh lúc đầu chẳng để ý, cho đến khi nghe thấy tràng

cười “ha ha” của một người đàn ông trung niên, cô mới dừng tay quay đầu
nhìn lại.

Chiếc xe đi thẳng đến trước mặt Chu Diệp Chương mới dừng, một

người đàn ông trung niên trên dưới bốn mươi tuổi từ trên xe bước xuống,
người còn chưa tới nơi đã thấy mở miệng cười, đến gần sát Chu Diệp
Chương liền giơ tay ra, bước thêm một bước thân mật bắt tay, lên giọng
nói: “Ôi chà, hôm nay vô tình gặp được anh Chu ở đây thật là cơ duyên.”

Người tinh ý nhìn một cái sẽ biết đây chính là kiểu cố tình chào hỏi

mới tìm đến, tất nhiên Chu Diệp Chương thừa sức nhìn ra chân tướng, tuy
nhiên là người lịch duyệt, anh chẳng vạch trần, vui vẻ cùng người đàn ông
trung niên đó bắt tay hồ hởi: “Chủ nhiệm Lưu, ông khách sáo rồi.”

Khổng Lập Thanh nhìn thấy họ như vậy biết là Chu Diệp Chương gặp

phải người quen. Mà nghe cách nói của Chu Diệp Chương thì người này
hẳn phải là quan chức chính phủ, tìm đến chào hỏi như thế hai người họ
hẳn phải có quen biết nhất định. Cùng xuống xe với chủ nhiệm Lưu còn
một người nữa, người đó đội mũ lưỡi trai, vì ngược sáng nên cô không nhìn
rõ mặt anh ta, chỉ biết đó là một người đàn ông còn trẻ, thân hình cao gầy,
trang phục xa xỉ.

Khổng Lập Thanh phỏng đoán đằng sau cuộc gặp gỡ “tình cờ” này

hẳn phải là một câu chuyện phức tạp. Nhưng cô nghĩ dù là chuyện gì thì
cũng chẳng liên quan đến mình, cho nên cũng chỉ nhìn một cái như vậy rồi
lại cúi xuống tiếp tục chiến đấu với quả bóng dưới chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.