BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 248

Khổng Vạn Tường tập Taekwondo cả chiều cũng đói, nghe dì Thanh

nhắc đến món bánh ngọt yêu thích, mặt tươi tỉnh lên mấy phần, thay giày
xong bèn vội chạy đến bên dì Thanh nũng nịu kêu: “Bà nội, cháu đói rồi.”

Dì Thanh không nói gì, trước tiên giữ lấy khuôn mặt cậu bé, vuốt nhẹ

mấy cái: “Làm sao thế này? Ra ngoài bị ai bắt nạt à? Lại còn bị đánh vào
mặt nữa.”

Khổng Vạn Tường đỏ mặt không vui, miệng lẩm bẩm: “Không sao ạ.”

Dì Thanh cũng không truy hỏi nữa, khẽ bật cười với điệu bộ của Vạn

Tường rồi đặt tay lên vai đẩy cậu bé đi vào trong bếp. Khổng Lập Thanh
thở dài đầy bất lực theo sau cả hai. Có đôi khi chúng ta sợ gần gũi với một
ai đó trong những khi bực dọc, cũng chỉ bởi sợ làm tổn thương người đó.
Khổng Vạn Tường từ khi trở về luôn giữ khoảng cách với cô, có vẻ vì sợ sẽ
làm gì đó khiến cô buồn. Có thêm người thứ ba, tâm trạng không vui của
cậu bé rất nhanh được hoá giải. Suy nghĩ của cậu bé còn chưa trưởng thành,
huống hồ nhiều người lớn cũng không tránh khỏi khiếm khuyết, vì vậy
Khổng Lập Thanh cũng thấy không cần quá lo lắng. Chỉ là Vạn Tường
càng ngày càng lớn, những chuyện khiến cô phải lo lắng sợ sẽ ngày một
nhiều, nghĩ đến không khỏi cảm thấy đau đầu.

Ăn xong bữa tối, cuối cùng Khổng Vạn Tường cũng bị dì Thanh dụ

cho cười ra mặt. Cậu bé và dì Thanh rất có duyên với nhau, Khổng Lập
Thanh cũng biết dì Thanh thật lòng yêu quý Vạn Tường, trước mặt dì, Vạn
Tường rất ngoan ngoãn hiếu thảo, dì ấy cũng yêu chiều cậu bé, hai người
quan hệ rất tốt.

Sau bữa tối, Khổng Vạn Tường ngồi xem tivi, dì Thanh thu dọn nhà

cửa xong cũng ngồi lại chơi cùng hai mẹ con cô. Đợi Khổng Vạn Tường
đến giờ đi ngủ, Khổng Lập Thanh đưa cậu bé lên tầng dì Thanh mới xuống
nghỉ ngơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.