BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 322

Khổng Lập Thanh nói đều đều, không nhanh không chậm, ánh mắt

Lâm Bội ngày càng thẫm lại, sau một lúc im lặng, đột nhiên anh ta cười phá
lên: “Người như cô lại cùng tôi bàn chuyện ứng xử mềm dẻo, lựa thời lựa
thế?”

Khổng Lập Thanh cảm thấy nghẹn ứ, cô biết mình có hơi ngờ nghệch,

cô hiểu đạo lý nhưng không biết vận dụng, cho nên luôn bị vấp váp, không
thích ứng được với thời cuộc. Cô chẳng có lời nào để phản bác lại Lâm
Bội, cho dù trong lòng không vui nhưng cũng không nói gì thêm.

Cơm nước xong Lâm Bội có vẻ đã tỉnh táo trở lại, căn phòng mấy năm

không có người ở, cáp tivi đã bị cắt không xem được, khắp nơi phủ đầy bụi,
chẳng có gì giết thời gian, Khổng Lập Thanh gom những hộp thức ăn thừa
mang ra ngoài sân vứt, sau đó lại quay về ngồi ở sofa. Lâm Bội ăn no cũng
đi vòng quanh xem xét căn nhà một lượt, cuối cùng quay về phòng ngủ
nhìn Khổng Lập Thanh làm tổ trong sofa đối diện, hỏi một câu: “Đây là
nhà cũ của cô? Mới được sửa lại à? Bố mẹ cô đâu?”

Đối với Khổng Lập Thanh, hỏi chuyện gia đình là điều cấm kỵ, nếu cô

nói thật, tiếp sau đó sẽ là một chuỗi những câu hỏi tò mò thêm rất phiền
phức, hơn nữa cô cũng không muốn kể cho Lâm Bội nghe, cho nên cô giả
vờ không nghe thấy câu nói của anh ta, gục mặt xuống gối thể hiện thái độ
từ chối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.