BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 382

nên mới nảy ra một người cá tính quái đản như Lâm Bội, sớm muộn hắn ta
cũng sẽ bán rẻ nhà họ Lâm. Đến lúc đó, vì lợi ích, em cho là những kẻ khác
sẽ để yên cho hắn? Mọi chuyện trên đời này nói đi nói lại cũng chỉ quy về
quy luật biết điều thì sống, nghênh ngang thì chết. Hắn ta đường quang
không đi lại đâm quàng bụi rậm, chuyện của hắn đâu cần anh nhúng tay.”

Khổng Lập Thanh lúc này mới tạm tin, từ từ bớt lo lắng, nằm im trong

vòng tay anh không nhúc nhích. Thật ra là Khổng Lập Thanh quá ngây thơ,
khiến cô bị hành hạ đến thế này, Chu Diệp Chương sao có thể dễ dàng bỏ
qua cho Lâm Bội được. Chỉ sợ anh chẳng ầm ĩ, chỉ ngấm ngầm dồn Lâm
Bội vào con đường mình đã bày sẵn.

Hai người dọc đường không nói thêm gì, Khổng Lập Thanh rất buồn

ngủ, nhưng cô không muốn ngủ. Dây thần kinh trong đầu cũng căng hết lên
không cho chợp mắt, cô cần được an ủi, mùi da thịt quen thuộc trên người
anh khiến con tim lạnh ngắt của cô dần dần ấm lên.

Cuối cùng chiếc xe cũng dừng trước tòa nhà họ sống. Chu Diệp

Chương xuống xe trước, sau đó không nói gì ngồi xổm bên cửa xe để mở.
Khổng Lập Thanh biết anh muỗn cõng mình lên nhà, cho dù không mệt đến
mức phải cần người cõng nhưng cô vẫn lặng yên gục lên lưng anh.

Trong thang máy rất yên tĩnh, Chu Diệp Chương nhìn số tầng không

ngừng nhảy, đột nhiên hỏi: “Em trách anh không?”

Khổng Lập Thanh yên lặng ôm cổ anh, mặt vùi trên lưng anh, không

trả lời câu hỏi ấy, cũng không gật đầu hay lắc đầu. Cô không biết nói dối,
cũng không phải người đạo đức giả, cô thực sự trách anh, nhưng không
muốn rời xa anh. Câu trả lời của cô chỉ là vòng tay ấm áp này, giữa họ đôi
khi có những điều không cần lên tiếng.

Lúc hai người vào đến nhà, Khổng Vạn Tường đã đi học, đón hai

người là dì Thanh. Đêm qua Khổng Lập Thanh không về, Chu Diệp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.