BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 410

Sau một hồi im lặng, Chu Diệp Chương khàn khàn hỏi: “Em quen

chưa?”

Khổng Lập Thanh đáp lại rất nhẹ: “Cũng quen.”

Lại sau một hồi im lặng nữa, Chu Diệp Chương nói vô cùng khẽ, gần

như thì thầm: “Đây là nhà của chúng ta.” Hai người nhìn thẳng vào mắt
nhau, Khổng Lập Thanh cũng thì thầm: “Vâng.”

Chu Diệp Chương nói to hơn một chút: “Ở đây không như ở trong

nước, anh sợ có lúc không chăm sóc cho em được.”

“Em biết, anh không cần lo lắng.” Khổng Lập Thanh ghé sát vào, tựa

đầu lên vai anh. Cô biết, anh muốn cô được ngạo nghễ trước người đời
nhưng lại sợ khí chất cô chưa được rèn luyện, nên mới tìm người đến
hướng dẫn.

“Ai dám bắt nạt em, anh sẽ khiến họ phải trả giá.” Chu Diệp Chương

nhẹ nhàng nói ra câu này, không giống như lời hứa, giống như một lời an ủi
hơn.

Khổng Lập Thanh thở nhẹ ra một hơi, căn bản muốn ngăn anh lại,

nhưng lời ra tới miệng lại bị nuốt xuống. Thế giới của Chu Diệp Chương
đầy rẫy những cuộc chiến khốc liệt, khác hẳn thế giới của cô. Huống hồ
mấy năm nay cô không ngừng nhẫn nhịn lùi bước để cầu sống yên ổn, cuối
cùng cũng thất bại. Nghĩ cho cùng kiểu sống hèn nhát muốn yên thân như
cô cũng không hẳn hay, nhưng nhớ đến lần đầu tiên họ gặp nhau là vì anh
bị thương, cô ái ngại không nói gì, nắm lấy bàn tay anh.

Hai người không nhìn nhau nữa, Chu Diệp Chương phóng tầm mắt ra

phía trước nói chậm rãi mà nghiêm túc: “Nhà họ Chu kiến nghiệp từ ngành
vận tải biển, đời ông nội anh làm ăn phát đạt nhất, nhưng ông lại mất sớm.
Bố anh tiếp quản lại vội vàng, hơn hai mươi năm trước công việc làm ăn bị
thua lỗ nghiêm trọng, cơ nghiệp tổ tiên dường như mất trắng, bố anh bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.