BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 6

khoảng bốn trăm tệ, sơ sơ chỗ đó đã là năm nghìn một trăm tệ, như vậy hai
vạn kia cùng lắm cũng chỉ đủ trang trải hơn ba tháng.” Nhẩm tính đến đây
thì dừng lại, Khổng Lập Thanh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, thở dài
buồn bã: “Nhỡ con trai bị ốm thì phải làm thế nào đây?”

Đầu óc Khổng Lập Thanh hơi tê dại, cô dường như đắm chìm vào

dòng suy nghĩ mà quên hết mọi thứ xung quanh. Cô vừa đi vừa lẩm bẩm, tự
nói tự nghe giống người bệnh tâm thần khiến cho những người xung quanh
tỏ ra hơi nghi ngại.

Khổng Lập Thanh bước vào khu nhà, sau cơn mưa, người già ở những

tầng trên đi xuống sân chung hóng gió, ngắm hoa. Hình ảnh cô vừa đi vừa
lẩm bẩm một mình không quan tâm xung quanh, vai buông thõng xuống có
chút chán nản quả nhiên thu hút nhiều ánh nhìn.

Hai năm trước, Khổng Lập Thanh tới thành phố B mua căn hộ cô đang

ở hiện nay. Căn hộ diện tích bảy mươi mét vuông, giá tám mươi tư vạn
nhân dân tệ, cô lúc đó chỉ có hơn ba mươi vạn tệ, đủ thanh toán đợt đầu,
hơn năm mươi vạn tệ còn thiếu cô vay ngân hàng trả góp trong hai mươi
lăm năm.

Khổng Lập Thanh năm nay hai mươi bảy tuổi, qua nửa đời thấp hèn,

bản tính thành ra tự ti, hoặc giả bao năm qua chuyên bị đè nén khiến cô đặc
biệt thích ở nơi cao. Lúc đầu mua căn hộ này, khu nhà mới có tầng trệt,
diện tích sử dụng rộng hơn một chút. Nhưng cô cho rằng trong lòng đã
muốn mua phòng ở tầng cao, thì nhất định phải mua tầng cao. Cuối cùng cô
chọn căn hộ trên tầng hai mươi tám, tầng cao nhất của tòa nhà.

Thang máy không có người, không gian nhỏ hẹp sáng trưng dưới ánh

đèn, nhưng trong mắt Khổng Lập Thanh lại là một màu trắng lóa, cô không
thích cảm nhận này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.