BẢO ĐẠI, HAY LÀ NHỮNG NGÀY CUỐI CÙNG CỦA VƯƠNG QUỐC AN NAM - Trang 175

trong chính phủ lâm thời của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà. Riêng tôi, tôi
cũng đã cùng với các chị em phụ nử giúp nhiều việc trong công việc xã hội ở
nước chúng tôi.

Chúng tôi chỉ đinh ninh phụng sự cho tổ quốc của chúng tôi. Nhưng từ lâu nay
bọn thưc dân Pháp được sự che chở của phái bộ Anh đã xâm chiếm đất nước
chúng tôi và miền Nam nước Việt Nam hiện giờ, nơi chôn rau cắt rốn của tôi
đang bị chìm đắm trong vòng khói lửa.

Đồng bào chúng tôi trong ấy có cả thân quyến của tôi bị giết, bị hành hạ bởi sự
tham tàn của một bọn người xâm lược. Những bạn bè của tôi ở nhiều nước châu
Âu, các ông các bà đã quen biết tôi, tất cả những người yêu chuộng tự do công
lý, các người kêu gọi chính phủ của các người cương quyết can thiệp để ngăn
cản bàn tay đẫm máu của bọn thực dân Pháp ở miền Nam nước Việt Nam là các
người đã làm ơn cho dân tộc chúng tôi, làm ơn cho tất cả phụ nữ chúng tôi, cho
cả tôi nữa. Các người hãy tin chắc chắn rằng mối cảm tình nồng nàn của dân
tộc chúng tôi, của riêng tôi đối với các người sẽ nhờ đó mà tồn tại mãi mãi.

Thay mặt cho mười ba triệu bạn gái của nước Việt Nam, một lần nữa tôi kêu gọi
lòng bác ái nhân đạo của các người. Tôi mong mỏi các người không để cho
chúng tôi phải thất vọng".

Tóm lại, cuộc sống êm thuận, vui vẻ. Một cuộc cách mạng thực sự. Chỉ có một
điều dè chừng. Ông chính trị viên luôn luôn có mặt, giám sát chặt chẽ mọi hoạt
động của bà. Trong lúc chuyện trò, bà phải cẩn thận giữ gìn ý tứ, lựa lời để
không làm phật lòng ông ta. Ngoài ra tâm trạng bà lúc nào cũng lo âu phấp
phỏng.
Sáng sáng, bọn trẻ đến trường bằng xe kéo. Trừ đứa bé nhất chưa đủ tuổi vào
lớp, còn ba đứa chất đầy một xe kéo. Trên đoạn đường ngắn từ nhà đến trường
chúng được chứng kiến bọn lính Trung Hoa xử sự như đất nước chúng: Chúng
ngang nhiên cướp bóc, trấn lột vơ vét của cải của người dân đem về doanh trại.
Nhưng vui nhất là lúc đi qua khu phố Tây gần trường học, trong đó những gia
đình kiều dân Pháp sống chen chúc biệt lập trong các nhà theo kiểu biệt thự.
Bọn trẻ con người Việt hễ thấy lũ con Tây là trêu chọc, chửi bới xua đuổi vào
trong nhà, dùng súng cao su hay ném đá vào các cửa sổ. Anh em Bảo Long cũng
đua đòi theo các bạn chơi cái trò độc ác đó. Người học sinh cũ của trường dòng
Oiseaux và của trường trung học d Adran cũng hò hét, ném đá vào cả những đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.