Daniel Grandclément
BẢO ĐẠI, HAY LÀ NHỮNG NGÀY CUỐI CÙNG CỦA VƯƠNG QUỐC
AN NAM
Dịch giả : Chưa rõ
Chương 17
Mùa thu năm 1945 ở Huế, đất trời xám xịt, mưa phùn kéo dài. Nước mưa rả rích
trên những tấm ngói men trên mái lầu Ngũ phụng ở cửa Ngọ môn. Cả khu vực
Đại nội hoang vắng ẩm ướt. Điện Kiến Trung, nơi ở trước đây của vua và
Hoàng hậu vẫn cửa đóng then cài.
Không ai cướp phá, mọi thứ y nguyên. Song quang cảnh trống trải trong khu
vực bốn kilômét vuông này trước đây cũng đã buồn tẻ hiu hắt. Hàng ngàn con
rồng bằng sứ nằm rải rác trên các mái nhà, những rãnh máng, trong những khu
vườn như ngẩn ngơ luyến tiếc chủ cũ thời quân chủ. Riêng chỉ còn lại một pháo
đài án ngữ cửa bắc của toà thành là còn sống động. Dân địa phương quen gọi
pháo đài này là đồn Mang Cá, nơi đóng quân của lực lượng bảo vệ kinh đô Huế
trước đây.
Sau ngày đảo chính 9 tháng 3, nơi đây trở thành nơi giam giữ quân nhân Pháp
trong những căn buồng chật hẹp hôi hám. Nhật Bản dã đầu hàng. Một triều đại
đã kết thúc. Việt Minh đã nắm chính quyền toàn quốc nhưng số phận quân nhân
Pháp bị giam giữ không hề hay đổi. Những người lính Pháp khốn khổ thoát chết
khỏi những hành động tàn bạo của Nhật lo sợ sẽ phải chịu sự trừng phạt của
Việt Minh, những người đã bị hành hạ đoạ đày dưới chế độ thực dân. Không có
chuyện họ được trả tự do trước khi người Pháp trở lại xứ này. Quân Nhật dù bại
trận nhưng vẫn được Đồng Minh giao nhiệm vụ đảm bảo an ninh khu vực đóng
quân, kể cả việc tiếp tục canh giữ tù binh Pháp. Chính phủ Việt Minh lên tiếng
phản đối việc trả tự do cho đám tù binh Pháp này. Trong những ngày tháng 8
năm 1945, Pháp đã không đủ binh lực tiến vào Đông Dương để giải thoát tù
binh và ngăn cản Việt Minh cướp chính quyền, nhưng từ bên ngoài họ ráo riết
chuẩn bị tiến hành một công việc phi thường. Dù còn yếu kém, dù người Mỹ
công khai phản đối việc lập lại chế độ thuộc địa Pháp ở Đông Dương, Pháp sẽ
tìm cách đưa quân trở lại ở miền Nam quân Pháp theo chân quân Anh vào giải
giáp quân Nhật và sau đó, với sự thoả thuận của Việt Minh, tiến ra Bắc, thay thế