BẢO ĐẠI, HAY LÀ NHỮNG NGÀY CUỐI CÙNG CỦA VƯƠNG QUỐC AN NAM - Trang 245

những chủ bài cũng như những điểm yếu của ông. Ông là con người thông minh
có nhận thức nhanh nhưng lại ham thích ăn chơi. Liệu ông có biết chơi canh bạc
cuộc đời nầy không hay trái lại để cho người Pháp hay Việt Minh chinh phục.
Bảo Đại có vẻ như tự tin, ông đánh giá quá cao về vị thế "ông vua cuối cùng
triều Nguyễn" của mình. Trong Hồi ký Con rồng An Nam ông viết:
"Riêng tôi, tôi cảm thấy rất thoải mái, thời đó người ta hay nói: trong tay tôi
chẳng có gì nhiều, ngay cả tính đại diện của tôi cũng còn phải bàn cãi. Nói như
thế là coi nhẹ một yếu tố chủ yếu, ở chỗ tôi là đại diện chính thông cho một
triều đại, tôi là đấng Thiên tử, là Con Trời, được Trời giao sứ mệnh trị vì thần
dân. Có lẽ chỉ có mình tôi nhận thấy tính đại diện chính thông nầy. Nó không
thể được xem như một luận cứ trong một cuộc đàm phán ngoại giao, cũng
không thể viện ra ngay từ đầu. Tuy nhiên nó vẫn hiện hữu, mạnh mẽ hơn mọi
luận cứ chông lại tôi. Chắc chắn là những ai không phải là dân Việt Nam thì
không cảm nhận được điều đó mà tôi cũng không thể thuyết phục được họ. Khi
tôi phản ứng hay tỏ thái độ, những người đôl thoại với tôi không thể hiểu được,
họ chỉ đưa lý lẽ giữa con người với nhau, ngang tầm với họ, hợp với trình độ
của họ..
.".
Một điều chắc chắn là phải thương lượng, chấm dứt mọi mưu mô. Từ tháng 12
năm 1946, chiến tranh lan rộng khắp cả nước với mức độ ngày càng khốc liệt.
Việt Minh vẫn thi hành chính sách vườn không nhà trống ở những vùng họ tạm
rút đi. Thời gian ngày càng thôi thúc. Quân Pháp chỉ chiếm được các thành phố,
thị trấn, còn vùng nông thôn mênh mông vùng rừng núi hiểm trở vẫn nằm trong
tay Việt Minh. Người Mỹ gia tăng áp lực. William Bullit, cựu Đại sứ Mỹ tại
Pháp ủng hộ giải pháp Bảo Đại. Nhân danh chính phủ Mỹ, ông ta vừa khuyên
Pháp nhượng bộ thêm nữa trước đòi hỏi của Bảo Đại, vừa khẩn khoản yêu cầu
Bảo Đại phải đương đẩu với Pháp, tóm lại là đòi cho được độc lập(9).
Tại Hongkong, Bảo Đại hình như đã thoát khỏi cảnh cùng quẫn. Ông trở lại
cuộc sống xa hoa giàu có. Nơi ông ở là một toà nhà rất đẹp theo phong cách
kiến trúc Anh, gần bờ biển cách Hongkong độ hai mươi cây số ông có một ban
thư ký riêng giúp việc. Ông sống ở Stanley Beach nhưng thường hay tiếp các
đoàn trong nước ra ở Causeway Bay, cho họ nghỉ tại Hongkong Hotel hoặc ở
Paramount hay Saint-Francis. Sau khi bán tài sản riêng ở Hongkong cộng với đồ
đạc và ôtô, ông được một khoản tiền tươi đến một triệu đồng Đông Dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.