BẢO ĐẠI, HAY LÀ NHỮNG NGÀY CUỐI CÙNG CỦA VƯƠNG QUỐC AN NAM - Trang 296

Trong khi hành quân, Bảo Long không đặt ra câu hỏi nầy nhưng khi tiếng va
chạm của vũ khí lắng xuống anh lại bị ám ảnh về điều phi lý của tình cảnh.
Mấy tháng sau, chiếc xe của Bảo Long nổ tung do đè phải quả mìn khi trung đội
xe bọc thép vượt qua một "khu trắng" phân cách hàng rào dây thép gai và biên
giới. Dây thép gai dẫn điện lẫn vào đất ở những chỗ thuận tiện nhất và đôi khi đi
xa khỏi đường phân cách. Các chiến xa đến bờ một con sông phải vượt qua, ở
đó có một trái mìn chôn dưới đất. Một trái mìn - một cỗ máy giết người cổ xưa -
quân du kích đã đoạt lại của người Ai Cập trước đây do quân Anh gài xung
quanh kênh đào Suez. Rất may là trái mìn nổ dưới gầm xe nên sức ép hình chữ
V chỉ lật nhào chiếc xe bọc thép và hất anh ra khỏi xe. Bất tỉnh... Anh không
nhớ sau đó thế nào. Mọi người kể lại họ đã tưởng anh hoá điên, loạn trí, hét lên
những mệnh lệnh rời rạc, làm tê liệt mọi liên lạc vô tuyến. Những người khác đã
chết trong những trường hợp tương tự. Trong những năm anh phục vụ ở Algérie
ba mươi xe bọc thép đã nổ tung như vậy, gần chiến luỹ Herse. Một chuẩn uý
trong đại đội anh đã chết, xác tan từng mảnh trong hoàn cảnh tương tự. Anh ta
nhảy ra khỏi xe và đã bị những mảnh sắt của chiếc xe trúng mìn phạt cụt đầu.
Thế nghĩa là cái chết rút cục cũng chỉ là cái chết! Bảo Long chẳng đến đây vì
thế sao? Để gặp cái chết nhanh gọn và vinh quang. Nhưng không. Anh không
chết, cũng không điên. Anh tỉnh lại sau sáu tiếng đồng hồ sau, hoàn toàn không
ý thức được cái gì đã xảy ra. Hai ngày nằm viện, xét nghiệm đủ thứ... Chẳng
làm sao cả. Anh trở về doanh trại. Gặp lại tháp xe của mình. Lại những công
việc đã thành nếp trong thời chiến. Cũng như trước đây anh quyết định đăng
lính lê dương mà không hỏi ý kiến ai, lần nầy, đánh trận bị thương trở về anh
không hé răng nửa lời. Khi được về phép gặp lại cha mẹ những ngày sau đó, anh
cũng không nói gì về chuyện trái mìn.
Mãi sáu tháng sau, cha mẹ anh mới biết tin. Qua báo chí. Một nhóm phóng viên
đến thăm tiểu đoàn của anh biết chuyện đã loan tin đó. Khi tin được công bố,
trung uý Bảo Long đang nghỉ ở Cannes.
Đó là một sĩ quan lê dương kỳ quặc, trầm lặng, luôn luôn dè dặt, ý tứ. Ham
thích đánh cờ, anh làm cho các bạn đồng ngũ cũng say mê không kém. Anh
thắng họ dễ dàng. Để làm cho ván cờ thêm thú vị, anh làm như người khiếm thị
đánh cờ. Không nhìn vào bàn cờ, anh chỉ báo trước nước đi bằng các con số.
Anh đều đặn nhận được sách từ một cửa hàng sách cực tả ở Paris. Cửa hàng nầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.