BÃO ĐỒNG - Trang 206

- Đoàng...Đoàng đoàng!

- Đoàng...!

- Ối giờ... ơ...i...!

Từ trong đám dân Phương Lưu, một tay thanh niên giơ khẩu súng

trường lên bắn liền mấy phát. Một tay đứng cạnh thấy thế cũng vội bóp cò.
Viên đạn đi không chủ đích, bay xuyên ống quần cái bà vừa thách: "Đố
chúng nó làm gì được chúng ta!". Sau tiếng kêu của người bị nạn, tức thì cả
hai bên như đều cưỡi trên lưng hổ, không bên nào chịu nhún nhường bên
nào, cứ thế xông vào ẩu đá, hò hét: "Nợ máu phải trả bằng máu!". Thợ gặt
làng Phương Trì tức giận huơ liềm hái, đòn càn, đòn xóc. "Đánh bỏ mẹ dân
Phương Trì sang làng ta gặt cướp lúa, bà con ơi!", đám đàn ông làng
Phương Lưu vừa hét vang đồng, vừa cho người chạy về làng kéo thêm
người ra. Thấy thế, đám thợ gặt Phương Trì cũng cử người về báo cho Ban
đội đưa dân quân, cờ đỏ dao gậy, súng ống kéo ra tiếp viện. Hai bên dàn thế
trận trên cánh đồng Mái, hay đúng hơn, chỉ trên một thửa ruộng mà đám
thợ gặt làng Phương Trì mới ban nãy còn ngồi lại đầu bờ ăn trầu, hút thuốc,
chuyện rắn rết, may rủi. Cứ bên này bước chân xuống ruộng cắt lúa, tức thì,
bên kia lại từ dưới ruộng vung dao gậy, dương súng ống đứng lên. Hai bên
gằm ghè nhau chẳng khác hai con trâu đực mộng nghênh sừng, trước khi
xông vào trận quyết đấu. Cuộc chiến mà hai bên đều là Xã viên trong một
Hợp tác xã, nhưng bên này nhiếc bên kia là: "Quân ăn cướp, không phải
ruộng làng mình cũng kéo nhau sang gặt"; còn bên kia lại nhiếc bên này:
"Quân ăn cướp, không cày cấy mà dám đòi gặt!". Xen lẫn những lời nhiếc
móc ấy là những câu hò hét: "Cứ xuống gặt đi! Cờ đỏ cũng không sợ!". Rồi
những câu đe doạ tưởng như mỗi cây lúa đổi một mạng người: "Đứa nào
xuống gặt đập chết đi!".

Cuộc chiến tưởng chừng không hồi kết.

Thì may sao...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.