"Thôi thế này, để anh Hưởng đi cùng bác ra ngoài đó xem sao, hình như có
chuyện gì ầm ộ thì phải". Xe dừng lại cho Trường xuống. Khi Trường còn
chưa kịp rẽ vào lối xóm nhà Thuật, đã nghe chát chúa bên tai mấy phát
súng trường, tiếp sau là cả một băng tiểu liên nổ giòn giã, đan xen những
tiếng súng trường điểm xạ ba phát một. Trường bỗng thấy hoảng hồn, bỏ
mẹ, sao lại súng ống đì đòm thế nhỉ, nhưng liền hiểu ngay là lại tranh giành
lúa má rồi. Từ năm sáp nhập Hợp tác xã thôn thành Hợp tác xã quy mô Xã,
điền thổ đảo lộn, để đội nào cũng có gần có xa, có tốt có xấu, thì chẳng
mấy vụ không xẩy ra tranh giành đất đai, lúa má, không vào vụ cấy thì vào
vụ gặt, không cãi lộn đánh chửi nhau thì đe doạ dùng dao, dùng súng giành
lại đất đai, không anh nào chịu anh nào. Trường vẫy vẫy tay làm hiệu cho
xe chờ mình cùng ra xem sao, nhưng khoảng cách giữa Trường và chiếc xe
đã quá xa. Hình như trên xe có ai đó thúc lái xe chạy nhanh thì phải, chứ
không, đường xấu, sao xe vẫn chạy nhanh thế. Trường chỉ còn biết đứng
nhìn theo chiếc xe chạy băm băm qua cánh đồng đang rực lên màu vàng lúa
chín, mà lòng man mác một nỗi buồn.
Khi chiếc xe u-oát có Thuật và Hưởng đang ngồi, lao đi được một
đoạn thì bỗng nghe tiếng đạn nổ chí chát, chiu chiu trên đầu. Thuật hốt
hoảng giục lái xe chạy nhanh lên tý nữa, không hỏng ráo cả bây giờ. Chúng
nó mà bắn nhau có đứa làm sao thì mình cũng chết. Xe vừa tăng ga chạy
được một đoạn, bỗng thấy bờ lúa bên đường có năm bảy người đột ngột
đứng lên, giơ tay ra hiệu dừng xe. Thuật nhận ra người làng Phương Trì,
vội hét lái xe dừng lại, dừng lại. Xe chưa dừng hẳn Thuật đã bật cửa nhẩy
xuống, tý dúi đầu vào ruộng lúa. Cũng vừa lúc mấy người chạy ra quây
chặt lấy Thuật, kẻ nói người khóc: "Bọn xóm Trại Phương Lưu bắn bị
thương bác Lẫm gái rồi". Thuật đi lại chỗ bờ ruộng có người nằm mặt che
nón, một bên chân băng ngang đùi bằng mảnh vải quần. Thuật nhấc chiếc
nón ra, cúi xuống hỏi: "Bác có đau lắm không?". Người đàn bà chạc năm
mươi tuổi, đầu bịt khăn vuông đen, vội chống một tay xuống, định ngồi
dậy. Nhưng Thuật bảo: "Thôi, bác cứ nằm nghỉ". Rồi quay ra hỏi mấy
người đứng lố nhố: "Sao không đưa bác ấy về Trạm y tế, lại để nằm đây thế