BẢO GIÁM - Trang 81

vì cung cấp than cho nhà máy điện Thương Châu thì đoạn đường ray này đã
bị phá đi từ lâu rồi.

- Ừ, vậy thì tốt. Tôn huynh đệ, mau đi tìm thằng nhóc kia về đi.

Nghe Tôn lão nhị giải thích, Hác lão đại mới yên tâm, nhưng không biết

vì nguyên nhân gì mà y luôn cảm giác có điều không hay, nên muốn mau
chóng giải quyết thằng nhóc kia để mau chóng rời khỏi đây.

- Yên tâm đi, chỉ là một thằng nhóc thôi mà, có gì ghê gớm đâu?

Tôn lão nhị cười cười, miệng hừ một cái, lảo đảo đi ra ngoài cửa, trong

lòng vẫn suy nghĩ tối sẽ mua thêm chút rượu để ăn mừng với đại ca.

- Ái, mẹ kiếp, cái gì vậy?

Vừa đi ra khỏi phòng hơn hai mươi mét, Tôn lão nhị đột nhiên bị đánh

vào chân, người lao về phía trước, ngã xuống đất. Khi y định quay đầu nhìn
lên thì cảm giác thắt lưng nặng trĩu, dường như là bị vật nặng gì đó đè lên.

- Tôn lão nhị, không muốn chết thì đừng kêu!

Tần Phong ngồi đè lên trên người Tôn lão nhị, một tay ghì chặt vào cổ y,

dù Tôn lão nhị có muốn nói cũng không thể phát ra tiếng.

- Nói cho tôi biết, các người tới nhà tôi làm gì? Em gái của tôi sao rồi?

Mấy tên du côn nổi tiếng ở thị trấn đương nhiên Tần Phong đều biết,

nhưng Tần Phong không biết những người này thực ra làm gì, cũng muốn
biết đáp án từ miệng của Tôn lão nhị.

- Ừ…

Tôn lão nhị ra sức gật đầu, y nghe ra giọng của Tần Phong nhưng không

biết là thằng nhócthằng nhóc này lại khỏe như vậy, bản thân ngay cả một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.