BÃO LẠC MÙA - Trang 66

Khi ngồi cạnh My trên băng ghế của xe điện,Tứ muốn nắm lấy bàn tay

dằn dỗi của vợ nhưng ngường ngượng, rồi thôi. Anh vẫn khư khư cái ý
nghĩ rằng, những lời nói lấy lòng trơn tru thường là lời giả dối. Dù muốn
làm đẹp lòng vợ, anh cũng không cất nổi những lời có cánh. Lúc xe chuyển
bánh, trườn đi, một đàn bướm màu lá chuối non chấp chới bay lên từ vệ cỏ
dọc theo con đường uốn lượn.Tứ chỉ những cánh bướm bay rập rờn trước
mắt, quay qua hỏi:

- Đẹp không em?

- Đẹp…

Tiếng “đẹp” từ cổ họng My nghe như tiếng gầm ghè, đay nghiến.

3.

Không chỉ có My mới thích ăn cháo lươn. Có đến ba người khách nữa

đang chờ đến lượt mình múc cháo. Nồi cháo bốc khói đặt trên cái bếp điện,
sôi liu riu. Dạ dày bắt đầu sôi nên My không chờ nổi. Cô gắp mấy cuốn
bánh cuốn, mấy lát bánh mì, mấy miếng chả, một ít sa-lát, rót đầy một ly
nước cà rốt ép rồi bưng ra chiếc bàn ăn đặt gần hồ sen. Trên bàn, còn ly cà
phê uống dở của Tứ. Buffet sáng không có cơm trắng, My biết thế nào
chồng cũng chọn món cơm chiên. Sáng, trưa, chiều, buổi nào Tứ cũng có
thể ăn cơm. Nhiều lần My cằn nhằn cái khẩu vị đơn điệu kinh khủng đó.
Như bức tường không xuyên thủng, Tứ chỉ cười: “Anh là người trước sau
như một, không cơm phở lung tung!”.

Nhà hàng rộng, bàn ghế bày từ trong nhà ra ngoài mái hiên và giữa

những chiếc bàn bài trí giống hệt nhau với khăn trải, hoa tươi, còn ngăn
cách bằng những chậu cây cảnh xùm xòe, thực khách lác đác, họ lại tìm
chỗ ngồi riêng biệt, nên chỉ có thể chạm mặt nhau lúc lấy thức ăn.Tứ đem
đĩa cơm chiên đặt cạnh ly cà phê rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện My,
nhẩn nha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.