BÃO LẠC MÙA - Trang 82

- Thưa đồng chí thủ trưởng, em nhìn mặt ông ấy có nhiều nét giống

ông Lâm. Nhưng em…

- Cậu có dám cam đoan là ông Lâm đấy không?

- Nhưng em không dám cam đoan…

Lão ma mới bật đứng dậy, cuống quýt nói liền một hơi:

- Này cậu Tuyên, đừng có lối giết người không dao thế. Không phải

tôi thì ai biết cậu mò vào buồng con Hằng nhà tôi lúc nó ngủ trưa, bị tôi tạt
tai cho một cái hở?

Chú ma trẻ như bị chạm tự ái cũng nổi đóa quát lại.

- Ông đểu vừa vừa chứ. Chính ông cũng biết lần ấy Hằng hẹn hò tôi.

Chẳng qua ông chê tôi nghèo, ông ngăn cấm chia rẽ chúng tôi, ép con gái
ông lấy chồng ViệtkKiều, đến nỗi tôi uất ức chết oan chết uổng. Hu…hu…
chính lão Lâm đó. Tôi đã thề không đội trời chung với lão…

Không còn gì nghi ngờ nữa nhé. Rành rành lão ma mới đã cho mọi

người “ăn” quả lừa. Cái tội lão để chúng tôi hồi hộp bàn tán suốt hai ngày
không thể tha thứ. Nỗi tẽn chuyển thành căm phẫn. Chúng tôi giậm chân, la
hét, chửi rủa.

- Ê, lão không biết ngượng sao, thiếu tướng rởm?

- Đồ lừa bịp!

- Giời ôi, còn quan tài kính nữa chứ.

- Tống cổ lão khỏi đây đi.

Ông hộ khẩu phải quát lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.